-->
C: Mình đang ở đâu vậy Đ?
E: Ở Ba vì , nhưng mà không biết đi đường nào nữa, Linh chỉ đường đi !
C: Thế sao Đ không gọi Linh dậy hả !
E: Thấy Linh ngủ ngon quá nên Đ không muốn đánh thức Linh. hihi
Rồi theo lời chị. 2 chị em men theo con đường trong thị trấn, đường xá vòng vèo, cuối cùng cũng tới, nơi đây cảnh vật hữu tình, có hồ có núi đúng là cảnh đẹp hiếm có mà ở Hà Nội không thể có được . Con đường rộng thênh thang dẫn vào những ngôi nhà kiểu biệt thự vậy , ngôi nhà của chị nằm khá xa so với những ngôi nhà khác, kiểu nhà thiết kế cổ điển, trước nhà có cái sân rất rộng, cạnh đó là bể bơi và vườn cây cảnh , phía xa xa là những đồi cỏ mênh mông bát ngát . Em chưa bao giờ được thấy những ngôi nhà kiểu này, có đôi phần thiết kế giống với những khu nghỉ dưỡng cao cấp vậy ,xung quanh có hệ thống an ninh cực tốt, ngoài cửa và trong sân có gắn rất nhiều camera, ngay cả cổng cũng mở bằng vân tay các thím ợ. Ngoài ra theo em được biết khu này có người bảo vệ 24/7 , nhà chị thuê một người giúp việc cứ vào thứ 5 hàng tuần tới dọn dẹp và kiểm tra đồ đạc trong nhà để chuẩn bị vào cuối tuần cả gia đình chị về đây .
– Vào đi Đ, nhìn gì vậy ! ( Chị đứng dưới cái nắng mùa hè chói chang, giọt mồ hôi đang lấm tấm trên má chị )
Em phi thẳng xe vào , trong này có 1 cái gara, trong gara có mấy chiếc xe phân phối lớn liền, ghê vãi ! Không hiểu sao lắm xe vậy !
– Linh ơi ! Đây là nhà chị à ?
– Uhm, Đ thấy đẹp không ?
– Đẹp, nhưng sao không có ai ở vậy ?
– Thì nhà này là để ngày cuối tuần cả gia đình về đây nghỉ ngơi !
Trên kia còn có 1 cái đồi của nhà Linh đấy, ở đó có trang trại đẹp lắm, ở đó có nuôi mấy con ngựa nữa í!
– Hả @@
Đúng là người giàu họ biết cách hưởng thụ thật, ngôi nhà này rất rộng, nội thất bố trí theo phong cách châu Âu, tầng 2 là các phòng ngủ, còn tầng 3 là sân thượng, có một chiếc bể bơi mini, một chiếc bàn có thể nhìn ngắm được khung cảnh thiên nhiên thơ mộng xung quanh !
Em và chị mỗi người vào một phòng ở cạnh nhau, phòng ở đây thật đẹp, trên tường có treo các bức tranh thiên nhiên rừng rú, có một chiếc giường ngủ kê cạnh cửa sổ- nơi có thể ngắm nhìn ra chiếc bể bơi, một tủ sách, một tủ đồ,mọi thứ đều ngăn nắp tinh tươm . Vứt đồ xuống giường em đang tính làm giấc thì có tiếng gõ cửa bên ngoài !
– Linh vào được không vậy !
– Chị vào đi !
Chị khẽ đẩy cửa bước vào, chị đã thay váy ra từ bao giờ rồi, chị mặc chiếc áo hồng hồng xinh xinh, chiếc quần ngố đầy gợi cảm, đôi chân dài trắng mịn , chị bước lại ngồi cạnh bên em.
– Đ có mệt không, bây giờ Linh nấu cơm cho Đ ăn nhé !
– Trời nắng lắm, bây giờ đi chợ sao được !
– Đ ngốc ạ ! Linh mua sẵn đồ rồi, Linh để dưới cốp xe đó, Đ xuống lấy cho Linh !
Thế rồi xách một tá các thứ linh tinh mà chị đã chuẩn bị sẵn, chị mua nhiều quá, ăn chắc vài ngày mới hết được, em sắp xếp đồ vào chiếc tủ lạnh đặt ở dưới phòng ăn, còn chị lấy đồ chuẩn bị nấu bữa trưa, nhìn chị lấm tấm mồ hôi trên mặt, trông cực đáng yêu luôn !
– Linh có biết nấu không ? Hay để Đ nấu cho nhé !
– Đ lên nhà xem tivi đi, Linh tự làm được !
– Thôi để Đ giúp cho !
– Không, cứ để Linh làm, đi ra phòng khách đi !
Ôimeoi, lần đầu tiên em thấy có người tranh làm đấy, muốn giúp mà chẳng được, thôi thì ra phòng khách, nằm ra ghế salong và ngủ thiếp đi lúc nào cũng không biết nữa !
– Đ dậy đi, dậy ăn cơm nào !
Chị nấu xong rồi, mồ hôi từng giọt từng giọt chảy xuống trên má chị, chị đã mất rất nhiều tgian để chuẩn bị cho bữa ăn này ! Em cảm thấy hạnh phúc vô cùng ! Trái tim dâng trào cảm xúc !!!
– Nhìn gì Linh hoài vậy !
– Người Linh toàn mồ hôi kìa, Linh đi tắm đi rồi ăn cơm !
– Thế đợi Linh chút xíu nha ! hihi
– @@
Ngồi vào chiếc bàn ăn được trải bằng tấm vải trắng ( ăn mà đổ ra đây giặt thì thốn lắm đây ) trông rất sang trọng và một loạt các món ăn em chưa nhìn thấy bao giờ cả, em cũng chẳng đoán được ra cái món gì luôn ấy ! Trông rất là ngon miệng, bên cạnh đặt chai rượu vang Botalcura cùng 2 chiếc ly thủy tinh trắng , nhìn đi nhìn lại chẳng thấy có cái đũa nào các thím ợ ! Em loanh quanh cả phòng bếp kiếm lấy đôi đũa mà cũng khó, lục lọi trên trời dưới biển chả thấy cái nào cả !
– Đ tìm gì đó ! hihi.
– Ơ, đang tìm mấy cái đũa, mà không có đũa thì ăn sao được ???
– Hihi, ngốc ạ, ăn bằng dao với dĩa kìa, Linh chuẩn bị rồi !
Đù, em đã bao giờ ăn bằng 2 cái thứ ấy đâu, cầm nó cứ ngượng ngượng thế nào ấy!
Rồi chị giới thiệu đây là các món Âu , không ăn bằng đũa được, chả trách nhìn hấp dẫn và mới lạ quá, rồi chị chỉ mình cách ăn và uống theo phong cách châu Âu ( không phải là 2 3 zô đâu nhé )… chị nấu ngon thật !
Những món ăn chị nấu uống kèm thêm chút rượu vang quá ngon luôn, mặc dầu lúc đầu em uống cảm thấy chua chua làm sao ấy, nhưng thứ rượu đó kết hợp với các món ăn cho ra một hương vị cực kỳ hoàn hảo, khó có thể diễn tả bằng lời được. Thế rồi 2 chị em chơi gần nửa chai, rượu tuy nhẹ nhưng trên má ai cũng ửng hồng . Đây là lần đầu tiên được thưởng thức ẩm thực châu Âu đầy mới lạ và hơn hết chị lại tự tay nấu cho em ăn, lòng em cảm thấy hạnh phúc vô cùng . Cả 2 cùng nhau vui vẻ thu dọn sau đó cả 2 lên phòng, nghỉ ngơi chuẩn bị cho buổi chiều lên trang trại , chị hứa là sẽ dạy em cưỡi ngựa nữa í ! Em mở cửa bước vào phòng, chị bước theo sau rồi nhảy luôn lên giường nằm, em đứng đó thẫn thờ,hay là mình vào nhầm phòng nhỉ, nhưng cái balo của em vẫn trên giường mà, nhầm thế éo nào đk nhỉ ?
– Linh ! Phòng Linh bên kia mà !
– Nhưng Linh thích nằm ở đây cơ !
…
Trong mấy ngày qua em nhận được rất nhiều lời động viên của các thím, rất trân trọng sự quan tâm của các thím trong diễn đàn ! Một lần nữa cảm ơn và chúc các thím có được nhiều niềm vui trong cuộc sống !
Haizzzzzzzzzzzz Thật tiếc là em không mua đk vé chung kết rồi , T7 này qua bên nhà gấu xem bóng đá với bố gấu vậy ! Thân ái và chào quyết thắng !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chap 12:
– Linh ! Phòng Linh bên kia mà !
– Nhưng Linh thích nằm ở đây cơ !
– Thế Đ nằm đâu bây giờ ?
– Thì nằm dưới đất đó, Linh ngủ đây !
-Nằm dưới này lạnh lắm ! ( Phòng bật điều hòa mà các thím )
-Thế lên nằm cùng Linh ! Nhưng
không được làm gì vớ vẩn đâu đấy !
Thế rồi một mạch em phi lên giường luôn, chưa bao giờ em được nằm cạnh một người con gái và hơn thế nữa là một người con gái đẹp như chị ! Cái ngông cuồng nông nổi của chàng trai mới lớn, cộng thêm có chút men trong người nên độ liều trong em tăng cao, vòng cánh tay nhẹ nhàng ôm lấy chị, áp sát lại gần bên chị ,cảm giác đó thật gần gũi và thân quen !
– Ê nè, Đ làm cái gì thế !
– Ôm Linh ngủ !
– Chỉ ngủ thôi nha ! Đừng có linh tinh đấy !
Thế rồi em xiết chặt tay vào người Linh, 2 cơ thể tiếp xúc nhau , cảm xúc đê mê, thăng hoa trong men rượu nồng rồi em chìm vào giấc ngủ tự lúc nào không hay !
Mở mắt tỉnh dậy đã thấy Linh dậy tự bao giờ, chị nằm quay mặt lại phía em, ánh mắt đen huyền dõi theo giấc ngủ của em, cánh tay em vẫn choàng qua cơ thể nóng bỏng của chị !
– Linh dậy lâu chưa ? Sao không gọi Đ dậy vậy ?
– Linh vừa dậy, nằm ngắm Đ ngủ chứ sao, nhìn đáng yêu lắm đó! Hihi.
– Mấy giờ rồi Linh, mình đi qua trang trại đi !( Nói thế thôi chứ em muốn nằm thế này đến tối luôn ấy ).
-Còn sớm mà, trời nắng lắm, lát nữa đi cũng được mà ! Đ ngủ tiếp đi !hihi. Linh đi chuẩn bị đồ lát mình đi nhé !
Chị xuống nhà chuẩn bị đồ, đi cưỡi ngựa thôi mà, sao phải chuẩn bị đồ gì chứ nhỉ ??? Con gái mà, họ thường rất chu đáo đúng không nhỉ ?
Con IP5 ở đầu giường đổ chuông, hình như điện thoại chị thì phải, người gọi tới là Hoàng Anh, có lẽ là em trai chị đây mà !
-Linh ơi, có điện thoại này !
-Linh đang bận , Đ nghe giúp Linh đi !
…
E: alo, xin lỗi Linh đang bận, lát Linh sẽ gọi lại sau nhé !
H.A: Ai đấy, đưa máy ngay cho Linh ! ( nghe giọng đoán hơn em vài tuổi )
E: Xin lỗi anh ! Linh đang bận không thể nghe máy được !
H.A : Mày là thằng đang bám theo con Linh đúng không ? Chúng mày đang ở đâu hả ?
E: Có gì lát anh nói chuyện với Linh !
Thế rồi em tắt máy luôn, nghe giọng thằng này quen lắm, giống thằng XYZ thì phải, hay là hắn nhỉ, nghe cách nói chuyện thì không lẫn vào đâu được !
…
-Ai gọi vậy Đ ?
– Hoàng Anh nào đó, hỏi Linh đang ở đâu ?
– Kệ anh ta đi !
– Đó có phải người đứng đợi Linh ở cổng không vậy ?
-Uhm
Chị cầm chiếc điện thoại lên tắt nguồn !
-Bây giờ sẽ không ai làm phiền nữa ! hihi. Đi lên trang trại nào Đ !
Thế thì đúng rồi, người mà theo đuổi Linh mấy năm trời, và cũng gây cho mình không ít rắc rối chính là hắn. Linh kể ngày chị học bên Anh ,2 đứa học chung trường, cả 2 đều tham gia các hoạt động ngoại khóa và chính lúc đó hắn bắt đầu theo đuổi chị, nhưng thực ra chị chỉ coi hắn như anh trai thôi ! Đúng là một gã sy tình !
Mải nói chuyện mà không để ý, lúc này chị đã thay bộ đồ bó sát người tôn lên những đường cong gợi cảm, mái tóc chị cột cao lên tôn lên cái cổ trắng ngần,! Nhìn mà… ( cái này tự hiểu).
Chị chuẩn bị một đống các đồ lỉnh kỉnh, toàn đồ ăn, nước uống… bỏ vào cốp xe rồi cả 2 lên đường lên trang trại . Trời lúc này vẫn nắng, ánh nắng xem qua từng khóm cây, đường lên trang trại thật đẹp với những hàng phi lao thẳng tắp, xa xa là những ngọn đồi xanh mướt cỏ non, tiếng chim hót líu lo và tiếng ve râm ran gọi hè !
Trang trại nhà chị không quá lớn, nó nằm ở chân một quả đồi , nơi đây cảnh đẹp hữu tình ! Lưng lửng chân đồi có một bầy dê đang say sưa gặm cỏ, cách đó không xa dưới chân đồi là một ao cá với 2 cái chòi nhô ra phía xa , ôi tuyệt thật, cuộc sống với thiên nhiên thật đẹp như bức tranh họa đồ, vô ưu vô tư không cần phải lo nghĩ tới thế sự xung quanh, đây đúng là một nơi nghỉ dưỡng tuyệt vời !
Hai chị em xuống xe bước vào bên trong một ngôi nhà nằm giữa trung tâm trang trại, tất nhiên em phải mang theo một đống các thứ mà chị đã chuẩn bị từ trước, theo chị kể gia đình chị thuê 1 cặp vợ chồng trông nom quản lý trang trại và cũng đảm nhiệm luôn việc dọn dẹp căn nhà biệt thự kia trước mỗi dịp gia đình chị về đây nghỉ !
-Linh ! con về sao không báo trước cho cô ! Ai đây Linh ? –Người phụ nữ có khuôn mặt hiền hậu vui mừng khi nhìn thấy chị !
-Dạ, con về gấp nên không kịp báo trước ạ !
-Kia là người yêu đúng không ?
E: Dạ, con chào cô ạ ! Chúng con chỉ là bạn thôi ạ !
Chị quay sang nhìn em và cười !
-Người yêu con đó cô, cô thấy anh ấy thế nào ! hihi
-Linh có mắt chọn người thật đó !
E: @@
Hai người nói chuyện với nhau thêm một lúc nữa, mặt trời lúc này không còn gay gắt, gió thoảng nhẹ từng cơn mang theo
theo mùi hương cỏ thơm mát, cả khoảng đồi trải dài một màu xanh mát rượi ! Phía sau ngôi nhà này là chuồng ngựa, ở đây có 4 con ngựa và được chị đặt cho những cái tên gắn liền với thiên nhiên núi đồi : Sơn – Vân – Phong và con cuối cùng tên là Linh kute- chú ngựa toàn thân một màu trắng !
– Linh ! Sao con ngựa này lại tên Linh kute ?
– Vì Linh đã chứng kiến nó chào đời, nó rất đáng yêu và dễ thương nên đặt tên thế !
– @@
Em thì chọn con ngựa tên Phong, còn chị dắt con bạch mã ra cánh đồng cỏ phía sau trang trại, hai người vừa đi vừa ngắm nhìn cảnh mặt trời xuống núi, tiếng chim hót, tiếng lá cây xào xạc và vang vẳng đâu đây tiếng sáo du dương của mục đồng ! Chị dậy em làm quen với ngựa trước, vuốt ve chúng rồi học cách leo lên lưng ngựa, điều khiển ngựa… cũng khá khó để cho chú ngựa làm quen với bạn mới, nhưng việc cưỡi ngựa vi vu trên đồng cỏ xanh như thế này quả thực là một điều tuyệt vời. Mới tập nên em cũng không dám cho ngựa chạy nhanh, ghê ghê làm sao các thím ợ !
Mặt trời dần xuống sau ngọn núi phía xa, em và chị ngồi xuống trên bãi cỏ để cảm nhận hoàng hôn nơi núi đồi thôn quê ! Xa xa những làn khói bếp bay lên hòa quyện vào gió, những cánh rừng một màu xanh vang vẳng tiếng chim ca, trên bầu trời những đám mây lơ lửng bay…
-Đ ơi ! Lấy đồ lúc chiều Linh chuẩn bị đi !
– Linh đợi xíu nhé !
Linh chuẩn bị khá nhiều đồ , 2 chị em trải chiếc khăn ra bãi cỏ rồi bày những đồ ăn mà Linh đã chuẩn bị, đây giống như một buổi dã ngoại vậy . Em và chị sẽ có một bữa tối trên cánh đồng xanh và ngắm nhìn hoàng hôn xuống, thật là tuyệt vời. Nó giống như một bức tranh đầy sống động, giữa núi đồi chỉ có 2 người và 2 chú ngựa đang gặm cỏ bên nhau!…
-Đ thấy đẹp không ! Mỗi dịp về đây Linh thường một mình ngồi ở đây ngắm chiều xuống !
– Đẹp thật ! Đây như thiên đường vậy !
-Hihi, Mình ăn đi, lát Đ còn phải đưa Linh đi chơi nữa đấy !
Kệ chứ, đó là việc của lúc sau, còn lúc này cả trái tim và tâm hồn em đang hòa chung nhịp đập với núi đồi nơi đây, hưởng thụ những phút giây tuyệt vời với chị cho tới khi mặt trời đã khuất bóng sau chân núi phía xa, cả 2 chị em cùng nhau đi về, trong lòng mỗi người là một cảm xúc, suy nghĩ khác nhau, nhưng cả 2 đều cảm nhận được niềm vui mà lâu nay không có được!
Về tới phòng, em lấy đồ đi tắm và chuẩn bị lát đưa chị đi chơi. Lúc này chị bảo muốn đi hóng gió nên đi xe máy cho tiện, dưới gara toàn xe phân phối lớn , em chọn ngay con ducati 1199 rồi đưa chị đi dạo trên những cung đường nơi tình yêu đang vẫy gọi, ánh trăng sáng chiếu rọi dẫn đường tình yêu . Chị vòng tay ôm nhẹ người em, đầu chị gục nhẹ vào vai em, cơ thể ấm áp của chị hòa quyện vào tiếng gió vi vu …
Lên tới khu phố đông vui tấp nập, những nam thanh nữ tú cũng xuống đường đi chơi, Ba Vì về đêm cũng ồn ào và náo nhiệt, sự xuất hiện của 2 chị em làm cho rất nhiều người chú ý . Hai chị em chọn quán nhỏ ven đường để ăn khuya, những món ăn ở đây mang đậm hương vị đồng nội, đậm đà và không kém phần ngon miệng…
Trời đã về khuya, cũng muôn rồi nên 2 chị em quyết định ra về, trên đường về có vài công tử nhà giầu cưỡi SH đi ngao du, nhìn em với ánh mắt đầy ghen tức, lúc đó có khoảng 4 xe rú ga đuổi theo xe em…
– Em gái xinh tươi ơi ! Đi chơi với bọn anh đi !
Chị chẳng nói gì, đôi tay xiết chặt vào người em, em cảm nhận được chị đang sợ hãi ! Đu ma mấy thằng này,dám trêu chị hả, ?
– Đi café với bọn anh nào ! – Chúng reo hò inh ỏi lên …
Em đi chậm lại, quay lại nhìn thấy mấy thằng đầu xanh đỏ lượn lách đánh võng phía sau, chắc nó thấy biển số xe lạ nên chúng bắt nạt đây mà ! Đất khách quê người cũng không nên gây nhiều chuyện thị phi ! Nhưng cũng chẳng thể để chúng bắt nạt được, vậy thì nhục lắm các thím ạ !
– Chúng mày đuổi được anh rồi hãy nói chuyện nhé !- Em quay lại giọng đầy thách thức !
Thế là mấy thằng choai choai nó rú ga điên cuồng đuổi em ! Kể ra em cũng dại, lỡ có chuyện gì xảy ra thì lại ảnh hưởng tới chị . Thôi không nghĩ nhiều nữa, mấy con xe kia làm sao đuổi được em, xe em chạy là ducati cơ mà !
– Linh tin Đ không ?
– Có – Chị khẽ trả lời !
– Ôm chặt vào nhé !
– Vâng !
Chiếc xe lao thẳng về phía trước, đằng sau mấy chiếc xe máy kia xa dần ! Về tới nhà, chị không nói gì cả, hình như chị giận em rồi ! Chị về phòng tắm giặt lại em cũng lôi đthoại ra lướt web .Trời về khuya nơi đây thật tĩnh lặng, ánh trăng rọi sáng lên một vùng núi đồi xa xăm !!!
Đang chuẩn bị ngủ thì chị mở cửa bước vào phòng, tay chị cầm theo chăn và gối , vẻ mặt vẫn đượm buồn và hờn dỗi !
– Cho Linh ngủ nhờ !
– Linh vào đi ! Linh giận Đ à !
Chị lên giường và nằm xuống, vẻ mặt đầy suy tư !
– Đ ! Lần sau đừng như vậy nữa nhé ! Có chuyện gì xảy ra với Đ thì sao !
– Xin lỗi Linh ! Đ biết rồi !
Tay em nhẹ vòng qua người chị, ôm chị thật chặt vào lòng , ánh đèn vụt tắt, căn phòng tràn ngập ánh trăng !
.
.
.
Chap tiếp theo có lẽ em xin kể về buổi tiệc của công ty chị nhé ! Tối nay U19 đá, cháy hết mình nha các thím !!!!!
Chap 13:
Chị lên giường và nằm xuống, vẻ mặt đầy suy tư !
– Đ ! Lần sau đừng như vậy nữa nhé ! Có chuyện gì xảy ra với Đ thì sao !
– Xin lỗi Linh ! Đ biết rồi !
Tay em nhẹ vòng qua người chị, ôm chị thật chặt vào lòng, ánh đèn vụt tắt, căn phòng tràn ngập ánh trăng !
.
.
.
Với lấy cái remote điều hòa và chỉnh xuống còn 25 độ, phòng bắt đầu lạnh dần rồi ! hehe.
– Đ ! Sao lạnh vậy !
– Đêm ở vùng này nó lạnh mà Linh ! : cười đểu:
– Uhm. Lạnh quá !
– Đ ôm chặt Linh sẽ hết lạnh ngay í mà !
Thế là em xiết chặt chị vào cơ thể mình, chị gục nhẹ đầu vào ngực em và ngủ ngon lành, chiếc chăn mỏng phủ lên 2 cơ thể đang quyện vào nhau !
Bình minh trên Ba Vì thật đẹp, mặt trời ló qua những rặng cây chiếu ánh sáng ban mai vào phòng, một ngày mới lại tới. Chị vẫn nằm gọn trong vòng tay em, chị ngủ giống một thiên thần vậy, nhìn chị ngủ sao cảm thấy bình yên quá . Nhẹ vuốt mái tóc đen huyền của chị, mùi hương thơm dịu nhẹ tràn ngập trong căn phòng nhỏ… Tiếng chim hót gọi nhau bên khung cửa sổ chào đón bình minh và cũng vẫy gọi chú chym non của em thức dậy chào đón một ngày mới đẹp tươi !!!
Đắp tấm chăn lên người chị rồi em lặng lẽ xuống dưới nhà chuẩn bị bữa sáng. Không khí sớm mai nơi núi đồi Ba Vì trong lành lạ thường, mùi hương hoa, hương đất hòa quyện vào nhau, những cánh đồng cỏ xanh rờn trong sương sớm, nắng trải dài trên những ngọn đồi phía xa xa. Chuẩn bị bữa sáng xong, lúc này chị vẫn đang ngủ, đặt nhẹ nụ hôn lên má chị, da chị thật mịn màng và thơm mát lạ thường, đây là lần đầu tiên em được thơm lên má một người con gái ! Em vội cởi áo của mình ra, để gọn lên chiếc bàn gần cửa sổ…
Và …( các thím đừng ngĩ linh tinh mà tội cho em nhé ) chạy nhanh xuống dưới bể bơi làm vài vòng , được bơi vào buổi sáng thật tuyệt, làn nước mát rượi quấn quanh người hòa cùng ánh nắng ấm áp sớm mai … Lúc này chị cũng đã thức dậy, hai chị em cùng nhau ăn sáng ngon lành .
– Đêm qua Linh ngủ ngon chứ !
– Hi! Tất nhiên rồi !
– Thế sáng nay mình đi đâu vậy Linh !
– Đi xuống rừng quốc gia Ba Vì đi ! hihi.
– Ôh hay đấy !
Em chưa đi vào rừng bao giờ, vì quê em toàn đồng ruộng bao la, chưa biết cái mùi vị rừng rú như thế nào, hôm nay được đi mở rộng tầm mắt rồi !
Hai chị em chuẩn bị chút đồ rồi lên xe hướng thẳng về phía vườn quốc gia, lần này rút kinh nghiệm trên xe tích hợp sẵn map nên em không phải tìm đường nữa, càng gần tới vườn quốc gia không khí mát lành lạ thường mặc cho mùa hè thiêu đốt với cái nắng cháy da ! Do được sự ưu ái của thiên nhiên về địa hình, khí hậu đã tạo cho Vườn Quốc gia Ba Vì trở thành khu du lịch sinh thái vùng núi cao nổi tiếng với những lá phổi xanh và những cảnh đẹp hiếm có.
Theo lối mòn từ cổng vào hai chị em đi vào trong rừng thông vi vút, rừng tùng rộng lớn. Vẻ bao la của đại ngàn như đưa hai chị em lạc tới một miền đất kỳ diệu, được tận hưởng cái không khí trong lành mát dịu, hương vị của núi rừng, cây cối, chim hót, suối reo hai bên đường. Gửi xe rồi leo lên đỉnh núi, men theo những con đường quanh co bó mình trong những góc rừng hoang sơ thật đẹp, nó hiện ra như con đường tình yêu dẫn về bến bờ hạnh phúc .
Đứng ở trên đỉnh núi, bạn có thể thả hồn ngắm mây trời, núi rừng, thung lũng, sông, hồ hiện ra phía dưới xen kẽ trong những dải mây bạc, khiến tâm hồn ngất ngây, say đắm . Cảnh tượng hùng vĩ hoang sơ hiện ra trước mắt với đầy những sắc xanh của rừng núi bạt ngàn !
Dừng chân ở lưng chừng núi, chị cũng đã thấm mệt, từng giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt đáng yêu…
– Linh mệt lắm, không đi được nữa rồi ! huhu.
– Thế ngồi nghỉ chút đi. Linh uống nước nhé !
– Vâng !
Sao hôm nay tự nhiên ngoan đột xuất vậy. Lúc này cũng gần trưa rồi, hai chị em lấy đồ đã chuẩn bị để trong chiếc balo của em ra, giữa núi rừng ngút ngàn, trên thảm cỏ xanh biếc là một bữa tiệc với đầy đủ hương vị hoa trái thiên nhiên. Hai chị em ngồi dưới một gốc cây lớn những tia nắng mùa hè cũng không thể đâm xuyên qua tầng lá dầy của cánh rừng thơ mộng , tiếng chim hót , tiếng suối róc rách chảy và cả tiếng xào xạc của lá cây, khung cảnh thiên nhiên tuyệt diệu cách ly hoàn toàn với chốn đô thị phồn hoa .
-Đ hát cho Linh nghe đi !
-Linh thích nghe bài gì nào !
-Hát Linh nghe bài mây và núi đi !
– Xưa mây vẫn hay thường lan thang.
Ngao du khắp nơi chẳng mỏi mệt.
Đến lúc có cơn gió thật là.
Thổi mây về kề bên đồi kia.
Nơi mây đến đây thật nên thơ.
Chung quanh núi cao kề bên mây.
Núi cứ đứng yên đến hiền hoà.
Làm cho mây ngập ngừng không rời xa.
Từ ngày mây ghé qua trời bỏng xanh thêm lời ca.
Mây làm ấm núi bao ngày qua thiết tha.
Lời cỏ cây nói rằng, mây núi bên nhau thật yêu.
Như tơ trời se duyên kiếp nào cùng nhau….
– Ước gì Linh là mây nhỉ, và Đ là ngọn núi kia !…
– @@
Rồi chị dựa đầu vào vai em, tiếng nhạc rừng du dương ru chị chìm vào giấc ngủ, những cơn gió thoảng nhẹ qua mang theo mùi hương của núi rừng hòa vào mùi hương của chị bay quyện vào núi đồi xa xăm !
Chiều dần xuống trên núi rừng Ba Vì, hai chị em dắt tay nhau xuống núi, không khí mát mẻ vô cùng, trong em lúc này như hòa nhịp vào thiên nhiên, như đắm chìm trong những bản hòa ca của núi đồi thôn dã !
– Linh đau chân lắm ! huhu.
– Thế nghỉ chút xíu nha Linh !
– Không! Đ cõng Linh đi !
Thế rồi chị nhảy tót lên lưng em, cơ thể ấm áp đó ôm chặt lấy em, em bước chậm rãi từng bước trên con đường trải đầy lá cây , chốn thiên đường như mở ra trước mắt ! Đường về cũng không xa lắm, chị nũng nịu trên lưng và cười nói rôm rả, xua đi sự mệt mỏi của em .
Rời núi đồi Ba Vì thơ mộng, em hướng thẳng về Hà Nội bỏ lại sau lưng những cánh rừng ngút ngàn, những đồng cỏ xanh mướt… về lại chốn đô thị hào hoa . Dọc đường chị hát cho em nghe những bản tình ca da diết, những ca khúc mang đậm hương vị tình yêu ngọt ngào và sâu lắng, chẳng mấy chốc Hà Nội đã hiện ra trước mắt, dòng người hối hả dưới cái nắng , ồn ào và tấp nập …
– Đ đưa Linh qua Vincom mua ít đồ nhé !
– Ok !
Linh chọn mấy bộ đồ cho buổi tiệc ngày mai , buổi tiệc của công ty chị tổ chức ! Chị cũng chọn cho em vài bộ để đi dự tiệc ( cái này em không nhận nhưng chị cứ ép , bắt em phải lấy ! Haizzzzzzzz )
– Giờ đưa Linh về nhà, Đ mang xe về rồi chiều mai qua đón Linh nha !
– Mang xe về hả?
– Ờ, mai còn đón Linh đi dự tiệc mà! Giờ qua Linh ăn cơm nhé !
– Thôi Đ về đây !
– Không ! Về giờ ai nấu cho mà ăn ! Đồ ngốc ! hihi.
– @@
Đưa chị về nhà, xách đồ cho chị vào trong, nhìn thấy ông em chị đang ngồi đánh chế, thao tác thì gà, ăn hành liên tục… Chị thì lên phong thay đồ và chuẩn bị nấu ăn…
– Bo nhà vào kìa, nâng chặt gỗ lên, đắp ruộng đi, đóng A ra nào !
– Anh cứ từ từ, em tay đâu mà làm hết được chứ !
– Xóc dân ra đi, nâng bánh xe lên ! ( Nhìn thằng bé đánh mà em ngứa chân tay lắm )
– Em biết rồi ! Ông anh giỏi thì solo với em này !
– Ok, ở đây có quán nét nào không !
– Đi theo em ! – thằng bé có vẻ bực tức .
Ra quán nét em củ hành thằng bé 6-0 , mặt cu cậu buồn thiu, lúc này cũng muộn rồi, chị gọi điện dục 2 đứa về ăn cơm tối. Hình như chị đang giận thì phải !!!
– Hôm nào rảnh anh dậy em đánh nhé ! – cu em mặt tỉnh bơ !
– Gọi anh là sư phụ rồi anh dậy cho ! hehe . ( Thế nếu em lấy chị thì Linh vừa là chị ruột vừa là sư mẫu của thằng bé hả ? )
– Sư phụ !
– @@
Ăn xong cơm tối rồi em cũng phóng xe của chị về, em chưa có bằng nên đi cũng sợ, mấy anh công an hỏi thăm thì oẳng luôn ! Mang xe qua bên chú gửi, chứ ở chỗ em trọ làm gì có chỗ mà để xe đâu cơ chứ ! Nghĩ cái xe nó tiền tỉ chứ có ít gì đâu , cũng sợ có thím nào đi ngang qua vặt cái gương về sắm con SH thì toi em luôn ấy .
Chú : Mày đi xe ai về thế !
– Xe bạn cháu ạ ! Cháu để nhờ đây mai qua lấy ạ !
Chú : Bạn nào mà có xe thế hả ? Hay ông ăn trộm xe rồi mang về đây !
– Chú không tin hả, giấy tờ xe đây này !
Chú : Bạn gái hả, thằng này được đấy nhỉ !
– Bạn thôi chú ạ ! Thôi cháu về đây ạ !
Xách balo lên và lượn ngay về phòng, mặc dù trời đã tối nhưng cái không khí oi ả của Hà Nội vẫn lan tỏa trong mọi ngõ ngách ,phố phường và ngay cả cái phòng bé nhỏ của em nó cũng không tha ! Đi tắm rồi đặt lưng xuống chiếc giường quen thuộc và em chìm vào giấc ngủ !
Chiều hôm sau! Cái nắng vẫn xối xả xuống , không khí trở nên ngột ngạt vô cùng, em đóng bộ đồ mà chị đã tặng, mặc vào thấy không quen nhưng nhìn đứng đắn hẳn, trông phong độ lịch lãm lắm các thím ạ ! Em còn không biết cái thằng đứng trong gương là ai nữa cơ, không biết nam tài tử điện ảnh nào lại chui vào đấy nhỉ ( ( kệ em, để em ảo tưởng tí nhé !) cũng tại em không quan tâm và chau chuốt bản thân nên mới thế ! Đóng đôi giầy đen cho lịch sự ( giầy đi mượn, chứ em đi giầy thể thao thôi ạ ) rồi emqua chỗ chú lấy xe và đi đón chị cho kịp giờ. Hôm nay chị mặc chiếc váy trắng bó sát vẽ nên những đường cong mĩ miều tuyệt diệu ( câu này học được của thánh Cương trong trận U19 đá Bán kết ợ ) , những khúc uốn lượn mềm mại trên chiếc eo thon gọn gợi cảm ! Chị trang điểm nhẹ nhàng tôn lên vẻ đẹp tự nhiên vốn có, cặp lông mi dài và cong , mái tóc nhung huyền gợn sóng ….Em nhìn mà xì hết máu mũi ra !!!!!!!!!!!!!
– Mình đi thôi! Bố mẹ Linh vừa từ Sài Gòn bay ra ! Tới còn giới thiệu Đ với bme nữa !
– Giới thiệu gì cơ ???
– Thì không phải Linh mượn Đ làm người yêu hả ? Nhanh quên thế ! hihi.
– Đ nhớ rồi ! Cho Linh mượn hôm nay thôi nhé !
– @@
Công ty chị tổ chức tiệc tại một nhà hàng sang trọng bậc nhất ở Hà Nội, 2 chị em tới đó, trong bãi xe có rất nhiều xe sang, nào Bently , Mer, Range rover… và đặc biệt có con xe Audi A8 nhìn khá quen . Đù, xe thằng Hoàng Anh đây mà, sao nó lại có mặt ở đây được nhỉ ! Thôi vui rồi, phen này thì đánh nhau to rồi ! HA không phải là người trong công ty sao lại ở đây được, hay là hắn được mời giống như em nhỉ ????????????
Mở cửa xe rồi cùng chị đi vào mà trong lòng không khỏi bối rối, những suy nghĩ hiện ra nhưng không thể nào chắp nối lại với nhau, mọi thứ đều rời rạc, phức tạp và cực kỳ khó hiểu . Theo chị nói thì buổi tiệc này giành cho các gia đình cổ đông và cấp bậc trưởng phòng trở lên mới tham dự được. Vậy hắn tới đây làm gì nhỉ ? Tới lúc này có lẽ mọi chuyện không đơn giản như em đã nghĩ, phải chăng đây không chỉ đơn thuần là bữa tiệc của công ty chị ! Mọi thứ bắt đầu rối tung lên, em và chị tay trong tay bước vào nhà hàng trong ánh mắt ghen tị của biết bao nhiêu người!!!!!!!!!!!!!
.
.
Chap 14:
Em dắt tay chị vào, tất cả mọi ánh mắt đều dõi theo, dường như chị là nhân vật chính trong buổi tiệc ngày hôm nay thì phải, trước đông người như vậy em cứ ngại ngại thế nào í , bao nhiêu con mắt đổ dồn về phía em, chị vẫn thoải mái sải bước , tay chị quàng qua cánh tay em và khuôn mặt nở nụ cười rạng ngời. Tâm trạng em đang bấn loạn nhưng vẫn cố gắng dồn nén cảm xúc, bước chân chậm rãi khoan thai , thằng nhóc 22t như em đã bao giờ dự tiệc tùng gì đâu, mọi thứ đều mới lạ… Linh quay sang khẽ nói với em, giọng nghe khá nghiêm trọng !
– Lát vào đó nhớ gọi Linh là em nhé !
– Sao lại vậy ?
– Cứ nghe lời em đi, a hư quá ! Còn lại để em lo ! hihi .
Mặc dù Linh cười nhưng khuôn mặt chị vẫn toát lên sự căng thẳng, ánh mắt đượm buồn trĩu nặng ! Bước chân em nặng nề thêm… Đi qua vài dãy bàn em và chị tiến gần tới chiếc bàn nằm phía trung tâm – nơi có một người đàn ông và một người phụ nữ đang ngồi, tiến lại gần em mới nhận ra đó chính là bố mẹ chị ( do em nhìn trong ảnh hôm qua nhà chị ). Bố chị hôm nay mặc bộ vest đen lịch sự, còn mẹ chị thật đẹp trong bộ váy màu xanh da trời toát lên vẻ quý phái , trông mẹ chị thật trẻ, hình như thời gian không xóa đi nhan sắc của mẹ chị ! Những chiếc bàn xung quanh đã kín người ngồi, già có, trẻ có , ai ai cũng ăn mặc sang trọng, lịch thiệp… Hầu hết họ đều là những người trong gia đình, còn những chiếc bàn xa hơn giành cho các nhân viên trong công ty… Liếc mắt một vòng cũng không thấy tên H.Anh đâu, rõ ràng xe hắn để ở ngoài, em không thể nào nhầm lẫn được… Cùng chị tiến lại chiếc bàn mà bố mẹ chị đang ngồi trong lòng em cảm thấy lo lắng vô cùng !
– Ba, đây là bạn con !
– Con chào chú ! Rất vui khi được gặp chú ạ ! – Em cố gắng bình tĩnh nở nụ cười !
– Chào con ! – Bố chị đáp lại , khuôn mặt không giấu nổi vẻ ngạc nhiên !
– Còn đây là mẹ em ! – Chị đưa ánh mắt về phía người phụ nữ đang ngồi .
– Con chào cô !
– Chào con ! cảm ơn con lần trước đưa Linh về ! Cảm ơn con đã giúp đỡ Linh trong thời gian qua nhé ! – Mẹ chị tỏ ra khá thân thiện khi gặp lại em.
– Dạ !
– 2 đứa ngồi xuống đi
Em nhẹ kéo chiếc ghế ra để chị ngồi xuống, rồi em cũng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh chị. Không khí chìm dần vào im lặng, xung quanh tiếng người bàn tán xôn xao, vẻ mặt bố chị đầy lo âu , một người đàn ông lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm gặp không ít khó khăn thử thách vậy mà lại khá bất an trước sự xuất hiện của em ! Em nghĩ rằng mình không được mời từ trước, sự xuất hiện của em quá bất ngờ khiến ông khó xử ! Haizzzzzz tự nhiên chị lại lôi mình vào việc này, kể ra em cũng liều thật, ở đây ngoài chị và mẹ chị thì em chẳng quen biết ai hết, những người xung quanh em họ sống ở một thế giới khác, họ là những con người đầy danh vọng, có địa vị… còn em là một chàng sinh viên chuẩn bị bước vào đời ! Mọi thứ quá khác biệt, nếu không vì chị có lẽ em sẽ rời khỏi nơi đây – thế giới không thuộc về em !
– Linh ! Ra đây ba nhờ chút xíu – Bố chị đưa ánh mắt đăm chiêu nhìn về hướng chị.
– Dạ !
Hai người đi ra gần phía hành lang, qua ô cửa sổ em vẫn nhìn thấy bóng dáng của chị, hai người đang nói chuyện gì đó có vẻ khá nghiêm trọng ! Ở trên bàn chỉ còn lại em và mẹ chị !
– Cô nghe Linh kể nhiều về con ! Thực ra con bé đáng thương lắm ! Con hãy giúp đỡ nó nhé !
– Dạ ! Con cũng biết chuyện xảy ra với Linh rồi ạ ! Thật khó khăn để vượt qua được nỗi đau đó! Nhưng con nghĩ 6 năm qua Linh đã học được nhiều điều, và bây giờ như cô thấy đó ! Linh đã vui vẻ rồi ạ !
– Khổ cho con rồi !
– Dạ ! Thấy Linh vui là con cũng hạnh phúc rồi !
– Uhm- Vẻ mặt mẹ chị trầm xuống.
Mẹ chị suy nghĩ một hồi lâu rồi nói :
– Linh nói cho cô hôm nay con sẽ tới ! Vì thế lát nữa dù có chuyện gì thì con cứ yên tâm, có cô và Linh ở sau con !
– Là sao ạ ! Con không hiểu ?
– Rồi con sẽ hiểu ! Cô tin Linh không chọn nhầm người !
Hôm nay là tiệc của công ty chị thì có liên quan gì tới em chứ, mọi thứ xung quanh trở nên mập mờ, đầu em căng ra để suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra nhưng tất cả đều hỗn loạn, điều em có thể làm bây giờ là cầm chiếc cốc rượu vang trên bàn, uống một hớp lấy lại sự bình tĩnh, nhưng con người em cứ có chút men vào thì lại liều, lại nông nổi, xin phép cô vào nhà vệ sinh để tạm trốn khỏi cái thế giới không thuộc về mình . Lấy tay nhẹ hất nước vào mặt, từng dòng nước chảy xuống gạt bay mọi suy nghĩ trong em, lấy lại được sự bình tĩnh cần thiết, mặc dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì chị vẫn sẽ là người buồn nhất, có lẽ lúc này chị đang cần mình nhất , nhưng tại sao lại là em – một chàng sinh viên nghèo, chị có thể lựa chọn được những người khác tốt hơn, họ có thể mang lại cho chị những điều mà hầu hết người con gái cần ! TẠI SAO LÀ EM !!!
Bước ra ngoài thì gặp ngay tên H.Anh, trên tay hắn cầm một bó hoa rất đẹp và to, mái tóc được chải chuốt gọn gàng và hơn thế bộ quần áo hắn mặc tôn lên vẻ lịch thiệp của một công tử nhà giầu . Đúng là oan gia ngõ hẹp…
– Ohhh , thằng em làm phục vụ ở đây mà sao không biết nhỉ ? – Vẻ mặt cao ngạo, đắc ý !
– Em tới cùng Linh !
– À ! Chú tới cũng tốt, chờ uống rượu mừng của anh và Linh nhé !
– @@ – Đu ma, thế là sao nhỉ ?
– À ! Chú nếu muốn làm thêm ở đây thì nói cho anh một tiếng, anh sắp xếp cho ! ( Thằng này sao hôm nay tự nhiên tốt tính thế nhỉ ).
– Cảm ơn lòng tốt của anh ! Nhưng em cũng đang đi làm rồi ạ !
… Chuồn lẹ, gặp thằng này là em chẳng thích tí nào cả, mấy lầm chạm mặt rồi, chưa đánh nhau là may ! Mà cái kiểu cách công tử nhà giàu chẳng thèm coi ai ra cái gì hết ! Mà cũng chẳng hiểu được cái điều hắn vừa nói là gì nữa , lại hoang mang vô cùng !
Bước về chỗ ngồi nhìn thấy chị và bố chị đã ngồi đó tự bao giờ, chị cố lau đi những giọt nước mắt trên má nhưng đôi mắt chị vẫn đượm buồn , vẻ mặt bố chị trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết !
– Chú muốn hỏi con một việc !
– Dạ !
– Con đối với Linh là thật lòng chứ ?
– Dạ ! – Em không biết nói gì hơn ngoài việc gật đầu !!!
– Linh đã nói hết cho chú rồi ! Chú nghĩ chuyện giữa con và Linh nên sớm quyết định ! Ý con thấy sao ?
Chị quay sang nhìn em với ánh mắt như van xin , trong ánh mắt đó chứa đầy nỗi buồn và tuyệt vọng
– Vâng ! – Em hoang mang tột độ, không biết bố chị đang nói tới chuyện gì mà nghiêm trọng thế, đơn thuần là chị nhờ em làm người yêu cho buổi tiệc ngày hôm nay thôi mà, sao vấn đề lại trầm trọng thế này ????
– Thế lúc nào rảnh chúng ta sẽ nói về chuyện này nhé ! Giờ chú cần phải giải quyết vấn đề mà con bé này gây ra !
– Dạ ! Con cũng mong có nhiều thời gian trò chuyện với chú ạ !
Rồi bố chị quay sang nói thì thầm gì với mẹ chị, còn chị nhìn em và mỉn cười, nụ cười đó lẫn cả nước mắt, không biết đó là những dòng nước mắt thấm đầy nỗi buồn hay là những dòng nước mắt hạnh phúc !
– Cảm ơn anh ! Xin lỗi đã làm anh vướng vào việc này !
– Em nói gì vậy ? Em vui là anh hạnh phúc rồi ! – Có tí men vào những tâm sự dồn nén bấy lâu em tuôn ra hết.
– Đồ ngốc ! Anh không biết là từ bây giờ anh phải gặp rắc rối không ?
– Có em bên cạnh ,đối với anh mọi thứ trở nên thật dễ dàng !
– @@
– Linh nè ! sao H.Anh lại ở đây ???
– Đây là nhà hàng của gia đình anh ấy ! Mẹ anh ta cũng góp cổ phần trong công ty ! Với lại, la ai iiii….
– Với lại gì chứ???
– Không có gì ! kệ anh ta đi ! hihi
Chị cười, nụ cười thiêu đốt nỗi lo âu, muộn phiền trong lòng em, trái tim em như ngừng đập , hai đôi mắt nhìn thẳng vào nhau, truyền cho nhau những cảm xúc ngọt ngào ! Và hơn hết trái tim em đã giành trọn cho chị rồi !
Lúc này bố chị đứng lên phát biểu để bắt đầu buổi tiệc, khuôn mặt ông đã lấy lại được vẻ điềm tĩnh vốn có, phong thái đĩnh đạc, giọng nói đầy uy lực khiến cho mọi người đều tập trung lắng nghe.
Và cũng phần nào em hiểu ra rằng đây không phải là một bữa tiệc bình thường, nó là khởi đầu cho một cuộc tranh đấu quyền lực của một công ty mà em vô tình vướng phải !
– Thưa quý vị ! Công ty chúng ta có đươc như ngày hôm nay là nhờ sự giúp đỡ của tất cả mọi người ngồi đây ! Tôi vô cảm thấy thật hạnh phúc khi được làm việc với các bạn, cùng nhau vượt qua khó khăn , trải qua biết bao nhiêu thăng trầm…
Lúc này H.Anh hắn đã ngồi bàn phía bên cạnh , vẻ mặt đầy gian xảo nhưng cũng không giấu đi phần vui mừng !
– Tôi đã gắn bó với công ty rất lâu rồi, nó là tâm huyết cả cuộc đời của bố tôi và ông đã trao lại nó cho tôi ! Tôi nghĩ cũng sắp tới lúc tôi nên trao lại nó để cùng với người vợ yêu quý của mình thực hiện những ước mơ thời trai trẻ ! Và tôi xin được giới thiệu, con gái tôi, thiên thần bé nhỏ của vợ chồng tôi – người sẽ thay tôi trong tương lai để chèo lái công ty này !
Ông vừa nói cánh tay hướng về phía chị, mọi ánh mắt dồn về chiếc bàn giữa trung tâm, chị bước lên phía trước, đứng cùng bố chị trong tràng pháo tay không ngớt của mọi người ! Trông chị lúc này thật chững chạc, không còn là một cô gái mít ướt nữa, khuôn mặt rạng ngời tỏ vẻ sắc lạnh !
– Và có mặt
tại đây hôm nay là người quan trọng nhất của con gái tôi, người nó yêu thương, quan tâm và tôi cũng rất cảm ơn ông trời đã mang cậu ấy tới với nó lúc nó khó khăn nhất và tuyệt vọng nhất, cùng nó sẻ chia những buồn vui và hạnh phúc….
Ông nói đôi mắt rưng rung xúc động, mọi ánh mắt đều dồn về phía H.Anh, tay hắn lăm le bó hoa chuẩn bị bước lên và tặng nó cho chị ! Hết thật rồi, vậy em tới đây để làm gì, để ngồi nhìn họ hạnh phúc bên nhau…….
Chị nở nụ cười thật tươi, nhưng chính điều đó làm trái tim em tan nát, những gì mà 2 chị em có trong thời gian qua trở nên vô nghĩa và giờ chị chuẩn bị sánh đôi với hắn ta ! Sự thật khó có thể chấp nhận được, em muốn chạy thật nhanh, thật xa , khuất xa khỏi những gì đang xảy ra trước mắt, khóe mắt em cay xè lên, những dòng nước mắt xô đẩy nhau như muốn trút ra ngoài !!!
– Chàng trai đó thật sự rất may mắn khi có được trái tim của con gái tôi, tôi nghĩ cậu ấy đủ thông minh để hiểu rằng Linh không chỉ là một cô gái , mà nó là một thiên thần !
– Linh, hãy xuống dẫn người mà con giành trọn cả trái tim lên đây !
Chị đi xuống, mọi ánh mắt đều dõi theo, chị tiến lại chiếc bàn H.anh đang ngồi, thôi hết rồi ! Mọi thứ chấm dứt thật rồi, em còn ở lại đây làm gì nữa, có lẽ cũng là lúc em ra về thôi !
.
.
.
Nhưng đúng vào lúc em tuyệt vọng nhất, mọi điều bất ngờ lại diễn ra, chị hướng tới phía em, bỏ qua chiếc bàn H.Anh , mọi người bắt đầu xì xào, khuôn mặt hắn không còn cao ngạo nưa, dường như hắn rất bất ngờ vì việc đang diễn ra vậy ! Có gì đó không đúng, hắn trở nên thẫn thờ, bó hoa trên tay rơi xuống đất . Linh tiến dần lại chỗ em, nụ cười xinh tươi đó xua tan đi những suy nghĩ vừa rồi trong em, em thấy hạnh phúc vô cùng !
– Anh có muốn lên đó cùng em không ? Bố đang đợi kìa ! hihi
– Tất nhiên là anh rất muốn !
Em tiến lại gần phía chị, thực sự em không tin vào những điều đang diễn ra, nó quá bất ngờ và thực sự đầy cảm xúc, trái tim em dồn dập nhịp đập của yêu thương.
….
Cốp !
Choang !