Biệt thự hoàng tử
r'>Châu gật gù :
- Uh .. ngày còn yêu chị Tú...anh ấy ko ngủ sớm vậy đâu....tối nào 2 người chẳng rủ nhau đi chơi.....
- Thế hả....??
- Uh..mà còn ... còn...anh Nhất Bảo...ảnh đi đâu rùi zậy >??
- Hok bjk nữa...!! - Nó cười đáp.
Châu ngường ngượng hỏi :
- Anh Bảo...ảnh có thói quen j đặc biệt hok...ảnh ...ảnh thik ăn j nè .. thik chơi j...? thường đi đâu...làm j ...?? My biết hok ?
Nó chớp mắt tinh vi :
- J mà quan tâm tới ảnh dữ thế ...?? hehehe...
- ơ...thì....Châu hỏi cho biết thôi...chứ có j đâu....!!! - Châu gãi đầu đáp...nhìn cái điệu bộ ấp úng ngượng ngùng của cô nàng thì ai cũng đủ hiểu....chiện j đang xảy ra...
Nó cười phá lên :
- Hhahahaha...bày đặt kìa...nói thiệt đi.....Đến My mà cũng dấu nữa......
Mặt Châu cứ phải nói là đỏ ửng lên hơn cả trái cà chua nữa ấy chứ :
- Đừng cười nữa mà.....!!!!! Thế thì sao Châu dám nói với My được hả ...??
Nó bụm miệng lại , hít một hơi thật dài để ráng nín cười rồi nói :
- Thôi thì nói đi....hem cười nữa nè !!!!
Châu gằm mặt lại :
- Thì Châu....Châu thix anh Bảo...được chưa ????
Nó mắt tròn mắt dẹt :
- Thật chớ ????
- Uh...thật !!!
Nó bày trò châm chọc :
- Thật như con lật đật hả ???
Châu nhéo nó một cái rõ đau rồi nói :
- Thật hơn cả con lật đật ý !!!!!!!!!!!!
Nó gật gù :
- Nhất Bảo là 1 phần tử của hội hot-warm-cold nên cũng xấu tính ... My nghĩ là....
Nó chưa kịp nói thì Châu đã nhảy dựng lên :
- Hok được nói zề người tuj iu như thế chứ hả ?????
- My nói sự thiệt thoy mà !!! Nhưng mà ...đc cái là anh Bảo ko xấu tính bằng tên Vũ thôi haha ... trong hội đó tên Vũ xấu xa trùm sò đó !!!! Hoàng và Bảo thì cũng bình thường .. nhưng cũng ... ba chấm lắm
( keke , nó phải nói là ba chấm để ngụ ý cái từ xấu xa chứ ko Châu lại xử tội nó nữa _ __! )
- Mà anh Bảo giờ ko có ở nhà à...chán thế ....!!! - Châu chép miệng...
Nó gầm gừ :
- Hơ.....Rút cuộc thì bà nội qua đây chơi với cháu hay bà nội qua đây chơi với tình yêu của bà nội vậy hả ???
Châu cười :
- Tất nhiên là tình yêu của bà nội rồi !!!
Nó lườm lườm :
- cái j chứ hả ???
- Heheheh...thía đó...
Nói rồi nó dí Châu từ nhà trên gác xuống dưới tầng trệt ... _ ___! 2 đứa nhí nhố dí nhau -> tên Vũ tức ói máu ... chạy rầm rầm như voi dậm mà còn ré lên như hâm nữa chứ _ __!
Chap 9
"Rầm..."
Châu đâm sầm vào người Bảo .
- Anh Bảo...anh...anh có sao ko ạ...?? - Dù Châu ngã lăn quay nhưng vẫn quan tâm hỏi.
- Không...Không sao !!! Em ko sao chứ ?? - Bảo dịu dàng hỏi rồi đỡ Châu đứng dậy.
- Cảm ơn anh.....!! - Châu "long lanh" nhìn Bảo .. Bảo mỉm cười "lovely" rồi nheo mắt bước về phòng.
Nó chớp chớp mắt nhìn Châu :
- Gì mà đờ đẫn ra thế , Ngọc Châu ??
Châu mỉm cười :
- Ơ....tớ...tớ có sao đâu....!!
Nó tinh vi "vi tính" :
- Ờ...đâu có sao đâu...nhìn cái mặt lộ ra hai chữ "dại trai" kìa...!!
Châu lè lưỡi đáng yêu :
- Xì...!! My lúc nào cũng xỏ xiên cho bằng được !! Ghét !!!
- Xỏ xiên gì mà xỏ xiên....thiệt chứ bộ !! - Nói rồi nó lại tung tăng chạy đi..
- Á á á....! My đứng lại cho Châu....đứng lại !!!!!!!!!!
.........
- Thôi ! My ơi....Chắc Châu phải về đã...!! Hjx....10h rùi chứ sớm sủa gì nữa đâu !!! - Châu thở dài nhìn đồng hồ nói.
Nó suy nghĩ một hồi rồi lay lay tay Châu nói :
- Hay Châu ở lại ngủ với My đi !!!
- Ơ......thế sao được...?? - Châu nói với vẻ tiếc nuối.
- Sao lại ko ?? - Nó xụ mặt xuống.
- Ngủ ở đâu thì Châu chỉ cần xin 1 tiếng là okie liền à... Nhưng... Nếu là Prince Villa thì ko được...!!
- Sao zạ...??
Châu nhìn quanh , cầm con gấu bông lên rồi đáp :
- Thứ nhất .. Tớ mà ngủ lại đây thì sợ "Bộ 3" kia sẽ kill tớ mất...!!!!
Nó cười gian xảo :
- Hohoho....ko sao.....bọn hắn mà dám "kill" cậu thì tớ sẽ "kill" lại chứ lo gì ..!!! Có tớ bảo kê mà , cậu lo gì !!!
Châu nhìn nó với ánh mắt :" xạo ke vừa thôi !!" rồi nói :
- Gớm...Cậu tự "bảo kê" cho thân cậu đi đã rồi sau đó hẵng nói đến tớ...!!
Nó gãi đầu ngượng nghịu :
- Hihi...nhưng ko sao đâu....bọn hắn sẽ ko làm gì Châu đâu mà sợ...!!
Châu nhún vai :
- Cứ cho là thế đi chăng nữa...! Thì đến hồi , chị Cẩm Tú mà biết thì chắc tớ còn nước ra đi tìm đường cứu quốc thôi!!!
- Xời....chán nhỉ...?! - Nó thở dài nói rồi đành tiễn Châu ra về.
Ra tới phòng khách...
- Em về đã , chào mấy anh !!! - Châu mỉm cười chào bộ ba.
Vũ nhếch mép đáp :
- Lượn đj cho nước nó trong...
Nó liền nhào zô :
- Ở đây ko có nước đâu mà trong với chã đục...!
- Prince Villa có hồ bơi hơi bị rộng....cô quên à Thoại My ?! - Vũ thản nhiên nói.
Nó cười khẩy :
- Nước đó bị vẩy đục từ cái ngày mấy tụi anh tới đây rồi ! Anh quên rồi hả Thiên Vũ ?!
Vũ uất nghẹn ko biết nói gì :
- Được lắm Thoại My ! Cô giỏi đấy !!!
Nó chớp chớp mắt làm điệu - cố tình chọc tức Thiên Vũ :
- Khỏi cần anh khen....tui tự biết mà ^_~ !
Vũ chưa từng bị ai làm cho tức đến thế này , nhìn cái bộ mặt đỏ lừ lên vì tức giận là đủ hiểu.
Nó nhe răng cười đểu , vỗ tay phành phạch vài cái rồi nhìn Vũ bằng ánh mắt thách thức.
Vũ cáu lắm nhưng ko làm gì được nó nên đành bỏ về phòng.
Bảo phì cười nhìn nó :
- Chưa ai làm Thiên Vũ tức như cô đâu , Thoại My ạ ! Lần này chắc tụi tôi gặp "đối thủ" thiệt ròy..!!
Nó khẽ chu môi , nhún vai rồi kéo Châu ra ngoài .
Châu khẽ với người vào trong vẫy vẫy :
- Thui...em chào 2 anh em zề...!! Ngủ ngon nha anh Bảo...!!
Nó thở dài :
- Haizz ... thiệt là pó tay cho cậu quá... Lúc nãy tên Vũ nói chưa tức hay sao còn ráng "bye" tụi hắn nữa..?!
Châu chu môi chu má :
- Xì... tui chào anh Bảo với anh Hoàng , chứ có chào anh Vũ đâu mà cậu ý kiến !!!
- Bọn hắn 1 giuộc cả thoy !!! - Nó lừ mắt nhìn Châu.
Châu cười cầu hòa với nó :
- Thì.....anh Bảo với anh Hoàng....2 ảnh cũng đâu có ác ý j đâu....chỉ có anh Vũ hơi hơi......ba chấm thuj à...!! Vả lại...cậu biết tớ .... ba chấm anh Bảo mà....!!!
- Ừ.... Biết rồi...! Dù gì thì anh Bảo cũng là người hiền hòa nhất trong 3 bọn họ...!! - Nó chép miệng nói , tất nhiên Châu hào hứng ủng hộ ngay :
- Ừ...ừ !! Đúng òy á !!! Anh Bảo của tớ đẹp trai , dễ xương , đáng yêu nhứt nhứt nhứt !!!
- Gúm ! Xem cậu kìa...cái điệu bộ trông "dại trai" thấy ớn...!! - Nó phì cười nói.
- Cái cậu này !! Thiệt đúng là....
Chap 10
Nó mỉm cười tiễn Ngọc Châu về một đoạn rồi bước về nhà..
- Gió đông qua trước hiên nhà....xào xác lá rơi đầy khắp sân.... Ngỡ bước chân anh thật gần chợt nhận ra......
Nó vu vơ hát ... đúng lúc này...nó cũng " chợt nhận ra" :
- Á á....!! Ai đóng cửa rồi !! mở cửa ra !! Mở cửa ra !!!!!!!!!!!!!!! - Nó đập cửa rầm rầm sau đó chạy vòng ra cửa sau xem thử có mở không..
Vài phút sau thì lại nghe tiếng la ó của nó :
- Khỉ thật ... cả cửa sau cũng khóa....!!! Mình lại ko cầm theo chìa khóa nữa chứ...?! Trời ơi là trời....đất ơi là đất !!!!!!!!!!!!!!!
"...rầm....rầm...rầm" ..
Nó cứ đập cửa....cứ gọi.... và cứ cảm thấy lạnh lẽo... Đã cuối đông , mùa xuân cũng sắp đến nhưng tiết trời vẫn còn lạnh lắm...
Nhất là khi nó không mặc áo khoác thế này... Nó chỉ biết hét lên và đập cửa rầm rầm :
- Làm ơn mở cửa đi !!! Thiên Vũ !!!!!!!! Tuj biết đây chính là trò của anh mà ... mở cửa ra....mở cửa ra....!!!!! huhu....làm ơn.....ngoài trời tối quá.....huhu....mở cửa cho tôi đi......huhu.... - Nó sợ hãi bật khóc .
Tiếng khóc nức nở của nó đủ vang vọng tới nơi mà bộ 3 đang ngồi....
- Hhahaha...Cuối cùng thì cô ta cũng khóc rồi !! Yeah ! - Nói rồi Vũ giơ tay lên đập với Bảo và Hoàng để "chúc mừng chiến thắng"
Rồi... Thấy Hoàng ko giơ tay lên , gương mặt thì tỏ vẻ ko mấy hài lòng.. Vũ liền hỏi :
- Cậu sao vậy Minh Hoàng....rõ ràng chúng ta đã thắng...?! Sao cậu lại...?
Hoàng nhún vai :
- Tôi thấy hành động của chúng ta hơn tàn nhẫn.... Bây giờ đang lạnh lắm, vả lại , Thoại My - cô ấy sợ bóng tối....Tôi nghĩ nên tha cho cô ấy lần này...!!
Vũ cười khẩy :
- Thoại My - cô ta mà biết sợ ư ??? Nếu biết sợ thì đừng có đụng chạm tôi ! Vả lại...ai dám đối đầu với bộ 3 chúng ta...dám bước chân vào Prince Villa thì ... đều phải gánh chịu tất cả thoy ..! Nếu ngay từ đầu cô ta từ bỏ cái ý định sống ở đây thì có phải sẽ tốt hơn hay ko...!! Tất cả là do cô ta tự gánh lấy cả mà thôi...!!
Bảo gật gù nhìn Hoàng :
- Thiên Vũ nói đúng rồi đấy Hoàng ạ !! Tất cả vì mục tiêu đuổi Thoại My ra khỏi đây mà...!! Cậu ko nên quan tâm nhiều quá làm gì...!!
Minh Hoàng thở dài rồi bỏ đj..
- Hoàng làm sao vậy...cậu biết ko Bảo...? - Vũ cầm tờ báo lên đọc rồi hỏi.
- Tôi chịu...!!!! - Bảo nhún vai đáp , nhưng hình như , cậu còn biết một điều gì đó....
Từng cơn gió khẽ rít qua... nó cảm thấy lạnh 1 phần...nhưng lại cảm thấy sợ đến 10 phần...
Xung quanh nó ko hề le lói dù chỉ 1 tia ánh sáng.... Nó khóc...
Nó ko biết phải làm sao... phải làm thế nào...??
Chợt nhớ lại cái lúc nó đứng giữa bóng tối đầy sợ hãi....
Có một người đã ở bên cạnh nó..
Một người chở che nó...
Bảo vệ nó...
Quan trọng nhất...là nó cảm thấy...rất bình yên...
Trở lại với thực tế của nó lúc này...
Cô đơn...sợ hãi...giá lạnh...
Bờ môi nó tím tái , buốt lại... Đôi chân tê cứng như không còn cảm giác...
Nó co ro một xó để chống chọi lại cái lạnh ...
Giá như....
Giá như có một vòng tay ấm áp ...
Giá như có một bờ vai yên bình...
Giá như có một tia sáng xuất phát từ trái tim ...
Để chở che và xua tan đi bao cảm giác lạnh lẽo , sợ hãi...
Thế nhưng thì...tất cả cũng chỉ là...."Giá như"....
Bỗng....
Nó cảm thấy ấm áp lạ thường ....
Anh đến bên và cầm lấy tay nó...
-.. Minh Hoàng...!! Là anh đấy ư...?
Dù trời rất tối , không thể thấy được gì nhưng nó vẫn có cảm giác , Hoàng đang cười cùng nó :
- Khoác chiếc áo này vào...!!
Nó ngỡ ngàng....Minh Hoàng đang choàng áo cho nó ư...? Khó tin thật nhưng.....dường như đây là sự thật....là sự thật....
Nó suy nghĩ một lát , gạt nước mắt rồi quyết định hỏi :
- Sao anh lại giúp tôi...?
- Tình cờ thôi ...
Không hiểu sao nó lại hỏi một câu khá ngớ ngẩn :
- Sao lại tình cờ...?
- Tôi ra ngoài có việc...đây là đèn pin và chìa khóa....Cô mở cửa mà vào nhà....! Tôi đi đây... !!
Hoàng nói rồi khẽ buông tay ra , định bước đi thì ..
- Khoan đã... - Nó nói rồi cầm lấy tay Hoàng.
Hoàng lạnh lùng hỏi :
- Có chuyện gì à..??
Nó lắc đầu :
- à...ờ... Cảm...Cảm ơn anh...!!
Hoàng vẫn lạnh nhạt :
- Không cần cảm ơn tôi ... Về chuyện Lucky Star...Tôi nghĩ cô nên nói thật với Thiên Vũ và Nhất Bảo thì hơn... !! Tôi chỉ nói thế thôi , quyết định thế nào là tùy !!
- ơ...vâng...
Nó lí nhí đáp rồi sau đó nhìn theo bóng Minh Hoàng bước đi về phía cổng..
Trái tim nó khẽ bình yên...
Chap 11
Nó bật đèn pin lên rồi bước vào nhà...
Nhìn thấy nó , Vũ giật mình ngạc nhiên :
- Thoại My ...sao cô lại vào được đây...??
Nó liền đáp bằng giọng đanh thép , khinh khi :
- Ông trời mở cửa cho tôi bước vào...! Ông luôn làm thế với NGƯỜI TỐT mà ..!! Còn NGƯỜI XẤU á , coi chừng bị quả báo đó..!!
Vũ bật cười ha hả :
- Đó...chính xác....sự việc vừa rồi chính là "quả báo" dành cho cô đấy !! Biết chưa ??
Nó nắm chặt tay lại , dồn hết bực tức lại :
- Cái đó gọi là " Bị người xấu hãm hại " !!!!!!!!!!!!!!
- Tùy cô thôi...thích nghĩ sao thì nghĩ....Nhưng tôi dám chắc với cô rằng , Minh Hoàng là người mở cửa cho cô !! Tôi nói ko sai chứ ???
- Sai bét !!! Tôi tự mở cửa ...!! - Nó nói rồi bước về phía phòng của nó.
Vũ ranh ma bước lại , vỗ vỗ vai nó :
- Nhìn xem...trên tay cô là cái gì...?? Chiếc chìa khóa đó là của Minh Hoàng ...!!
Nó giương mắt lên :
- Của tôi....!!
- Này , Thoại My - cô nên nhớ là cô mới đến đây có vài ngày thôi đấy , không thể hiểu hết được Prince Villa đâu ...đừng có gân cổ lên mà cãi...!! - Nói rồi Thiên Vũ cầm pặc lấy tay nó một cách thô bạo :
- Nhìn xem....Trên chiếc chìa khóa có khắc chữ H ... cô có thể chối được nữa chứ ?? Minh Hoàng mở cửa cho cô phải ko??
Nó hét toáng lên :
- Đã nói là không phải !!!! Không phải anh ấy !!! Tôi tự mở ko nhờ cậy ai hết...!!
Vũ nhếch mép trông cực kì "hắc ám" :
- Nếu cô nói thật thì tôi bỏ qua.... còn ko thì ... Bước khỏi Ngôi biệt thự này ngay...!!
- Tôi đã nói là : tôi tự mở mà !! Anh có vấn đề về tai à ??? Có cần tôi dẫn đi khám không zậy ??? - Nó "chu mỏ" lên nói.
- Thế sao cô lại cầm chìa khóa của Minh Hoàng...?! - Vũ gầm gừ hỏi.
Nó nhướn mắt , đi qua đi lại :
- Thì....Minh Hoàng đưa chìa khóa cho tôi...!!
- Cuối cùng thì cô cũng khai ra nhỉ ?? Vậy mà cứ cãi cố :" Tôi tự mở...tôi tự mở...!! - Vũ cười gian nói rồi ngồi xuống ghế.
Nó đểu giả , mắt chớp chớp :
- Tôi nói là tôi tự mở...! Chứ có nói là tôi tự có cái chìa khóa đó đâu ?? Thật đúng là....đầu óc "ngu si" mà cứ làm vẻ ta đây "thông minh" lắm...Nói thế mà cũng ko hiểu....Thật đúng là....chẹp chẹp...
Vũ đứng dậy , chỉ chỉ tay vào mặt nó tức tối nói ko ra lời :
- Cô....cô......
Nó bước tới trừng mắt lên và gạt phắt tay của Vũ xuống :
- Bỏ cái tay xuống....đừng có chỉ thẳng vào mặt tôi như thế...!! Bất lịch sự lắm đấy , Hot boy à...!!
- Đối với hạng người như cô thì có cần cái thứ gọi là "lịch sự" đó không....??! - Vũ nói rồi dí dí đầu nó.
Nó sừng sồ lên :
- Sao lại ko ?? chẳng lẽ một tí "lịch sự" tối thiểu giữa người và người mà anh cũng ko có sao...?? Hay là....tôi là người còn anh là...."chó" à ??
- Hãy đợi đấy...Thoại My....để xem tôi đối xử với cô thế nào...! - Nói rồi Vũ bỏ về phòng mình.
Nó cười đắc chí rồi bước về phòng...
Sau đó leo tọt lên giường ngủ ....và suy nghĩ lan man...
Bắt đầu "cuộc chiến tranh" của não trái và não phải :
- Tình cờ.....chỉ là tình cờ thôi sao...?
- Tất nhiên là thế rồi...!!
- Ko phải....tình cờ thì sao xách theo cả đèn pin chứ...?
- Này...Thoại My....mày đừng có suy nghĩ vớ vẩn...Trời tối om om..ko xách theo đèn pin thì để cho ma nó zí à...?!
- Nhưng...biết đâu ảnh có cảm tình ....thì sao...?
- Không đâu...!! Mày chỉ là một con pé quá đỗi bình thường... trong khi anh ấy lại quá là cao xa... thậm chí...anh ta còn coi mày như là kẻ thù nữa mà...Đừng quên , những ai dám bước chân vào Prince Villa đều là kẻ thù của bộ 3 đó hết...
- Vậy sao anh ấy đối xử tốt như thế cơ chứ...!
- Có thể là lương tâm trỗi dậy chăng...? Thôi ngủ đi...đừng có mà mơ mộng làm cái gì....người ta là cold boy ...
- Cold...boy.... cold boy....
...
Nó cứ suy nghĩ rồi sau đó mau chóng chìm vào giấc ngủ....
...tối khuya hôm đó...
"khụ khụ.....ách...ách...ách xì.....khụ.khụ...ách ...ách xì..."
_______
Sáng hôm sau...
- Ách xì....hjx....mình làm sao thế này...ách...ách xì....!! - Nó thở dài hổn hển rồi đi lấy khăn chùi nước mũi.
.......
"Oái....7h kém rồi...không biết mấy tên kia đã đi chưa nữa...?" - Nó thầm nghĩ rồi mau chóng xách balô rồi chạy ra nhà ăn...
"Phù...may là bọn hắn chưa đi.."
Bảo thấy nó liền mỉm cười :
- Chào buổi sáng..!!
- Ách...ách xì....hơ..hơ...chào..chào..ách...ách xì....buổi...buổi sáng...ách....xì.... hơ... - Nó đáp lại một cách khó khăn..
- Sao zậy Thoại My ?? - Bảo hỏi rồi cắn tiếp mẩu sandwich..
- Tôi...ách xì....có lẽ....ách xì..... hơ hơ...
Bảo phì cười lovely :
- Bị cảm hả...??
Nó gật gật thay vì nói một cách khó khăn... ách ..ách xì...
- Tối qua thế nào hả cô pé ?? - Bảo hỏi mà không để ý .. từ nãy đến giờ... Vũ trông không mấy là vui vẻ..
Nó cười toe toét , chỉ chỉ về phía Thiên Vũ..
- Đừng nói với tôi là Thiên Vũ mở cửa cho cô chớ...??
Vũ gầm gừ :
- Nghĩ sao vậy ?? Muốn biết thì cậu đj mà hỏi Minh Hoàng thì rõ...
- à... - Bảo khẽ à lên một tiếng rồi gật gà gật gù.
..............
Một lát sau...
- Tối qua cậu đj ra ngoài hả Hoàng ??
- Uh...! Tối qua tôi có việc ...!! Giờ phải về nhà thay đồ để đj học...!!
- Uh..nhanh lên rồi xuống nhé !! - Bảo nói rồi khẽ nhìn sang Vũ xem phản ứng của cậu ta thế nào.
.........
Trên đường đj học....
- ách...ách xì....hơ hơ....khó chịu quá....ách xì...
Hoàng khẽ bước lại phía nó , vẫn lạnh lùng và hỏi :
- Bị cảm à..?
Nó gật gật :
- Có lẽ..ách...ách xì...
Thấy vậy , Hoàng liền chìa ra cho nó một chiếc khăn mùi soa..
- Ơ...cảm...ách xì....cảm...cảm ơn....ách xì....
Hoàng khẽ mỉm cười rồi nhìn lên bầu trời ..
Nó cười tươi tỏa nắng như mặt trời rồi cầm khư khư lấy chiếc khăn, như thể sợ ai đó đánh cắp mất "món bảo vật" vậy...
Chap 12
Tới lớp....
-ách xì...ách xì...!!
Thấy nó như vậy , Châu liền hỏi :
- Sao zậy Thoại My...cậu bị cảm hả ??
Nó gật gù rồi gục đầu xuống bàn :
- Uh...ách xì....ách xì... hjx...mệt quá.... mệt quá...à.....
- Tối qua thấy còn khỏe mạnh , còn dí tớ được mà...sao giờ bệnh ròy ...?? - Châu nhăn trán hỏi..
- Tất cả là tại bộ 3 đáng ghét đó...ách...ách xì...... *&(^%&!*" ?>