-->
Chap 33
-Tôi: ơ sao QUỲNH lại vào đây.
-quỳnh: thế sao H lại ở đây…..
-tôi: thì chị này là quản lí quán mới của a ĐỨC ngoài này nè.nên về nhà chỉ chơi.
-quỳnh: à làm quen nhanh gê hì…..nhìn H với bé Chi tình cảm gê…LINH với NHI thấy đc chắc gen lắm đây
số H là số đào hoa thì phải..
-tôi: thì bt có gì đâu mà sao QUỲNH lại ơ đây.
-quỳnh: đây là nhà bác của QUỲNH đó.
-tôi: vậy à trái đất tròn gê hì…
-quỳnh: ùm.
-chị.trúc.quyên: 2 người nói đủ chưa.
-tôi+ quỳnh: đèo nhìn chị TRÚC UYÊN.
-tôi: chưa mà có sao không?
-chị.t.uyên: có sao đấy…….
-tôi: sao là sao thế nào.
-chị.t.uyên: mà 2 người biết nhau hả.
-quỳnh: không nhửng biết mà thân lắm chị ơi..
-tên này ở trong trường nỗi tiếg sát gái lắm chị
-tôi: ơ……sao nói bậy bạ.
-chị.t.uyên: nhìn mặt e đâu có sát gái đau ta……
-tôi: hì hì….chị nói đúng đó.
-quỳnh: khi nào về lại hội an.
-tôi: có khi tí H về…….
-mà QUỲNH ra đây làm gì thế.
-quỳnh: ra chơi thôi…hihi…
Rồi tôi trở về quán….
-ađức: em đi đâu cả buổi chiều giờ mới về thế?
-tôi: dạ em đi chơi với chị TRÚC UYÊN.rồi về nhà chỉ chơi luôn anh.
-ađức: ồ mới găp mà làm quen nhanh thế…e quả là có tài…a không nhìn lầm người.
-tôi: dạ…..đâu có đau anh.
Rồi tôi vào tắm rưa nhưng éo có đồ mặt….thôi khỏi tắm vậy…
ăn cơm xong đang ngồi xem tivi thì nhỏ QUỲNH gọi:
-tôi: dông xê ô.
-quỳnh: ô cái gì mà ô.ở đâu đó về hội an chưa.
-tôi: chưa để mai zề luôn.
-quỳnh: th
thế thì đi chơi đi H.
-tôi: đi đâu mới được chứ.
-quỳnh: thì đi đi.QUỲNH dẫn đi chơi.
-tôi: ùm qua đón H đi H không có xe.có cái 4bánh của a ĐỨC mà không biết lái….
-quỳnh: ôkê….
Rồi nhỏ đến chở tôi đi chơi…
Đang đi nhỏ đòi về Hội an thất thường
-quỳnh: về hội an H ơi…
-tôi: bảo đi chơi mà sao lại bảo về..
-quỳnh: thì có chuyện mà….về nha nha.
-tôi: thôi được rồi để H gọi cho a ĐỨC nói một tiếng.
-tôi: alô a ĐỨC hả…em về hội an nha.
-ađức: ủa sao về..
-tôi: e về có chuyện anh ơi về với con bạn.
-ađức: vậy em về cẩn thận nha.
-tôi: dạ.
– về thôi QUỲNH.
rồi tôi chở QUỲNH vỀ.
vì đi đường biển nên rất mát…
Nhỏ thì quơ tay quơ chân rồi…đứng lên ngồi xuống hét búa xua hết…bó tay.
-tôi: ngồi im đi té giờ…
-quỳnh: kệ QUỲNH……
Tôi chạy với tốc độ 30km/h vì có gái ngồi sau mà…hehe.
Về tới hội an thì 7h rồi..
-tôi: QUỲNH chở về quán giùm nha.
-quỳnh: qua nhà quỳnh đi…QUỲNH có chuyện muốn nhờ…
-tôi: nhờ chuyện gì vậy.
-quỳnh: về đi rồi biết………
Rồi tôi và nhỏ về nhà QUỲNH.
Nhà QUỲNH thuột loại khá…to cao nhất khu đó…
tôi vào nhà thì thấy một ba mẹ QUỲNH và một thằng ku nào đó…
-tôi: dạ con chào 2 bác.
-mẹ.quỳnh: chào con….
-chắc hẳn con biết lí do tại sao bác gọi con đến đây rồi phải không?
-nhà bác thì có mỗi bé QUỲNH.nó củng có bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ rồi….
-cho nên con hãy suy nghỉ lại việt yêu nó nha.
Tôi thì éo biết chuyện gì đang xẩy ra…tôi có phải người yêu QUỲNH đâu chứ….có ai cho tôi biết chuyện gì đang xẩy ra không.
Rồi QUỲNH nháy mắt tôi bảo tôi ra sân .Ra sân tôi hỏi.
-tôi: có chuyện gì thế?H không hiểu chuyện gì hết…..
-quỳnh: chuyện QUỲNH nhờ H đó…giả làm người yêu QUỲNH.vì QUỲNH không thích thằng đó nhìn nó sao sao ý…mắt thì đeo 2 cái đít chai thấy mà gê.
Sao mà giống chị UYÊN bưa trước vậy kìa
-tôi: sao đc….không yeu sao mà giả được…
-quỳnnh: QUỲNH tin H làm được mà……
-tôi: H sẻ cố.
Rồi tôi và nhỏ vào nhà.tôi phải cố diễn cho đạt mới được…
-tôi: chuyện 2 bác nói thì con hiểu…
-đối với con khi yêu một người con không quan trọng người đó xấu hay đẹp…quan trọng là hiểu nhau…rất khó để yêu một người…tuy tụi con còn nhỏ.nhưng chỉ là tình yêu học trò.mà tình yêu học trò thì rất vô tư mong 2 bác hiểu….sau này con sẽ cưới QUỲNH(t.g diễn có đạt hem)
Quỳnh thì nhìntôi cười vẻ mặt có vẻ yên tâm.
-mẹ.quỳnh: 2 bác hiểu nhưng mà 2bác lỡ hứa với ng.ta rồi.
-tôi: thời đại nào mà con ba mẹ đặt đâu con nằm đó bác.bác hảy cho QUỲNH sự lựa chọn.vì như thế QUỲNH mới có hạnh phúc…bác nghỉ gả QUỲNH cho người giàu…tốt chưa ckắc đâu bác à…con là 1ckàng trai quê con hiểu nỗi khổ của nhiều người..con bôn ba nhiều nên con hiểu.con mong bác hảy suy nghỉ thật kỉ.
Quỳnh có vẻ bất ngờ về thôi thì phải…
-ba.quỳnh: con nói xoq chưa.
-tôi: dạ xoq rồi…
-ba.quỳnh: xong rồi chúng ta vào ăn bưa cơm nào.
-tôi: dạ…
Rồi vào ăn cơm…cơm toàn món ngon không à…nhỏ QUỲNH thì gắp thức ăn cho tôi hoài nhìn mặt thằng kia có vẻ cay cú lắm…
Rồi nó gắp cho QUỲNH.
-thằng.hd: ăn đi QUỲNH món này ngon lắm…
rồi nhỏ gắp qua bỏ cho tôi.
-quỳnh: QUỲNH không ăn món này được..
ba mẹ nhỏ thì dừng đủa nhìn tụi tôi rồi nhìn nhau.
Tiếp tục ăn….đang ăn thì thằng kia đứng dậy.
-thằng.hd: con no rồi.
Quái thằng này khó hiểu thật.
-quỳnh: thôi mọi người ăn tiếp đi.
Ăn xong thì ra phòng khách ăn trái cây tráng miệng…..
Ăn nhỏ cứ măm cho tôi như chọc tức thằng kia…tôi thì hí hửng đón nhận….hìhì..
-ba.quỳnh: H con học gì…ở đâu?
-tôi: dạ con học cùng trường với QUỲNH.con ở TB ạ.
-ba.quỳnh: con có biết yêu một người cần nhưng gì để mang lại cho người đó hp không.
-tôi: khi yêu một người thì cùng người đó đi hết quảng đường.dù có chuyện gì tha thứ đc thì cứ tha.
-yêu nhau bằng ánh mắt đầu tiên….tiến triển bằng sự quan tâm.
-con không hứa…sau này con có thể mang lại hp cho QUỲNH được hay không như con sẽ cố.
-ba.quỳnh: tốt…haha…
tôi éo hiểu gì hết…
-ba.quỳnh: con học trên trường được chứ…
-tôi: dạ củng tạm bác ạ.
-quỳnh: H trên lớp làm lớp trưởng đó ba.ảnh giúp con mấy lần rồi đấy.
-ba.quỳnh: vậy à….cảm ơn con nha.
-tôi: cảm ơn gì bác…
-ba.quỳnh: thì con giúp con gái bác….nhà bác có mình nó thôi nên cưng nó lắm.
-tôi: con giúp ai giúp thôi bác.giúp họ ra đường họ mới giúp mình được…
-mẹ.quỳnh: con củng hiểu chuyện gê hì.
Cả nhà cho thằng kia ăn bơ luôn…nó ngồi chắc hậm hực lắm.
Rồi nó nói.
-thằng.hd: bác cho QUỲNH ra đn học đi bác…ngoài đó có điều kiện học tốt hơn.
-quỳnh: cậu biết gì mà nói.học ở đâu tôi thấy đc…vui vẻ…đó mới là điều kiện tốt đấy….cậu tưởng trường học tốt là đủ điều kiện à.cậu lầm rồi
QUỲNH làm cho nó một tràn nó im re luôn.
-ba.quỳnh: con gái ba gê quá đi à.
-quỳnh: ai bảo có người nói chuyện không nên nói chi.
tôi cảm thấy tối nên nói về.
-tôi: dạ con về nha 2bác củng trể rồi.
-ba.quỳnh: ùm..con về sớm đi không tối giờ.
-quỳnh: để QUỲNH chở H về nha.
-tôi: để H đón taxi về đc rồi.
-quỳnh: không được…không đc cãi..
-tôi: ừ sao củng được.
-ba.quỳnh: haha.haha….thú vị thật.
Rồi nhỏ chở tôi về.
-quỳnh: H diễn đạt gê hì.
-tôi: anh mà lị…
-quỳnh: ba mẹ QUỲNH có vẻ kết H rồi đó.
-tôi: cái gì….đóng kịch thôi đó nha.
-quỳnh: lỡ ùi…đã lỡ thì cho loét luôn đi nha…nha..
-tôi: không được…
-quỳnh: tại sao chứ do LINH và NHI à…
-tôi: không vì ai cả….
-quỳnh: néo vậy thì QUỲNH làm người thứ 3 củng đc mà…híc…
tôi im lặng éo nói gì..
Rồi về tới quán
-tôi: về cẩn thận…ngủ ngoan ha.
-quỳnh: cảm ơn nha.H củng ngủ ngon…QUỲNH về đây,
Tôi vào ngu nằm nghỉ..
Mọi chuyện càng ngày càng phức tạp…đúng là dòng đời xô đẩy mà.
Sáng dậy thì đến trường…sau một ngày nghỉ lớp éo có thay đổi gì hết…vẫn như củ….
Riêng nhỏ mai thì im lặng như hến ý…không nói gì hết.
Rồi nhỏ NHI đi xuống nói.
-ynhi: á bạn mai.sao bạn buồn vậy…hôm kia hổ báo trường mão giáo lắm mà…
-mai: im lặng.
-ynhi: không nói gì đc hả.
-vậy để cho tôi nói.cô đừng có ỷ mình có tiền thích làm gì thì làm nha…tiền của nhà cô bằng cái góc của nhà QUỲNH thôi…cô đừng có dại mà làm bậy.thứ hám trai như cô thì chỉ là loại bỏ đi thôi.
Nhỏ làm một trận luôn…bó tay….
-mai: cô nói đủ chưa…đủ rồi đi ra chổ khác tôi muốn yên tỉnh….
Rồi vào tiết học….tiết học có vẻ sôi nổi vì toàn ngồi chơi…haha…
Rồi tới tiết cô my…
Cô my dạy thì thú vị rồi…tôi liết qua nhỏ mai thì con nhỏ ngồi nhìn ra cửa sổ hoài..
-cô.my: maiii em đọc lại nhửng gì cô nói xem.
nhỏ có vẻ hoảng hốt
Đứng dậy nói liền.
-mai: dạ em yêu anh rất nhiều…
Cả lớp cười ầm lên…haha…haha.
-cô.my: em nói cái gì….em nói lại tôi nghe.
-mai: dạ em…
Hình như nhỏ đang nhớ thằng kia nói đúng hơn là đang thất tình ngồi nghỉ bậy bạ..khi có yếu tố tác động vào thì hoản loạn nói luôn ra điều mình suy nghỉ.
-cô.my: em ngôi xuống đi..mai mời phụ huynh lên đây gặp tôi.
-ynhi: đẹp mặt chưa…
-cô.my: NHI im lặng…
-học tiếp.
Học xoq thì củng ra chơi….
Tụi nhóm nhỏ mai thì tránh né tụi tôi hoài…nên không có chuyện gì hót..
Trưa về quán….thì tôi vô tình nghe đc a ĐỨC nói chuyên điện thoại với ai đó
-ađức: e sống trong đó tốt không?khi nào thích hợp hãy về.ku H nhớ em lắm đấy…nó trông em lắm…
-ừ đc rồi anh không hứa giữ bí mật..
Tôi thì…vừa mừng vừa buồn…
Rồi a ĐỨC ra thấy tôi đứng đó liền nói.
-ađức: có lẽ em đã nghe hết rồi..
-chị UYÊN vẫn chưa lấy chồng.vẫn sống tốt…chị ấy sẻ về…nhưng không biết bao giờ thôi.
-tôi: sao a lại giấu em….a biết em nhớ chị ấy lắm không hả.có chuyện gì mà không thể giải quyết đc chứ.
-ađức: vì chị ấy lo cho em…không muốn e vì chị ấy mà bỏ bê việt học…nên mới vậy.
-tôi: giờ em muốn đi tìm chị ấy.
-ađức: em đừng làm bậy…chính a củng không biết chị ấy đang ở đâu….
-tôi: sao anh không biết đươc…em phải đi tìm….
-ađức: thôi đc rồi….a chỉ biết chị ấy đang ở đà lạt thuột tỉnh lâm đồng…hay ở huyện đơn dương gần thuỷ điện đơn dương gì đó .em tìm đc thì đi tìm…dù sao anh củng muôn chị ấy về đây nên anh sẻ ủng hộ em…về việt học…thì em yên tâm….nghỉ 2tuần là oke……
-tôi: dạ cảm ơn anh…rồi tôi ôm anh ấy khóc…
Giờ tôi chỉ còn việt là vào đà lạt và tìm tới huyện đơn dương đó và tìm ra chị.tôi biết là sẽ rất vất vả…giưa biển người thì tim một người là rất khó.
Trước khi đi tôi viết để lại 3bức thư.
+bức thứ nhất
-gửi: LINH
chào linh…khi LINH đọc đươc bức thư này…có lẽ H đã không còn ở hội an nưa rồi…LINh đừng giận H nha….vì
H đi có 2tuần là về à…H phải đi tìm chị…vì chị rất đáng thương….nên H không muốn chị khổ nhiều nửa…
cố gắn mà học chờ H về nha……đừng có yêu ai đó nha…nha..
Chức lớp trưởng LINh giữ gìum H nha..
Hẹn gặp lại LINh….cố bé năm xưa.
+bức thứ 2
-gửi NHI.
Nhi à….khi NHI đọc đc bức thư này là H đã ở xa phố cổ hội an lắm rồi….nhi đừng buồn đừng giận H nha…H sẽ quây trở về mà….về để còn thấy cô bé karate nửa chứ….củng như H nói với LINh Nhi ở nhà đừng có yêu ai nha…hảy đợi H về…
À hảy bảo vệ LINh với nha 2chị em hãy bảo bọc lẫn nhau nhé..
H phải đi tìm chị về đây…
Hẹn gặp lại NHI 2tuần nửa…..tạm biệt cô bé karate
-bức thứ3
-gửi QUỲNH.
.câu trả lời của H H chưa thể trả lời được….vì giờ H phải xa hội an để tìm bà chị yêu quý nhất của mình rồi…nhất định khi quây trở về H sẽ trả lời…đợi câu tl nha QUỲNH.cố gắn mà học không ba mẹ tống ra đn giờ đó.
Có chuyện gì thì gọi NHI nha..
Tạm biệt…cố bé đàn gutar..
Tôi nhờ anh ĐỨC đưa giùm 3bức thư này….rồi tôi chuẩn bị lên đường vào ĐÀ LẠT mộng mơ…
Con đường khá dài…gi vọng là mọi chuyện sẽ tốt đẹp với 1thằng học sinh lớp 10 xa quê hương tìm ngươi như tôi.chuẩn bị cho một cuộc hành trình dài……….thật dài….đối với tôi
P/s:các bạn đón đọc chập sau ”hành trình tìm lại chị” t.g sẽ type sớm nhất có thể..cảm ơn các bạn đã đọc truyên… (hồi ký)dòng đời xô đẩy-t.g: hieusky.
Chap 34
Tôi soạn đồ đủ xài trong 2tuần.
Tiền thì anh ĐỨC củng cho vừa đủ xài.
Tôi gọi điện đặt vé xe tuyến đà nẵng đi đà lạt…
Khởi hành lúc 3h chiều…………
Tôi đi qua nhà nhỏ LINH nhìn lại căn nhà ấy lại 1lần nưa
linh là một cô bé rất hiền….dường như dần dần tôi đã có tình cảm với nhỏ.cô nàng học dường như là nhất lớp.nấu ăn ngon nưa
Từ nhỏ LINH đã sống ít khi có ba mẹ nên tình thương gia đình dường như là không có…tạm biệt nha…hẹ gặp lại
Rồi tôi ckạy qua nhà NHI. 1cô bé mạnh mẽ.cá tính… Cô nàng được sự quan tâm từ gia đình rất nhiều….cô nàng giỏi với học hành củng tốt….vỏ thì khỏi chê.
Tôi không biết có nên qua nhà QUỲNH không.củng chưa có gì nên thôi tôi đi luôn.
3h tôi đứng ở quốc lộ 1A đợi xe.
đợi 5p chiếc xe màu đỏ hiệu PHƯƠNG TRANG đà nẵng đi đà lạt hiện ra trước mắt tôi.
Số ghế tôi là 02 nên được ngồi gần tài xế.
Chiếc xe bon bon trên con đường…
1hành trình….khó khăn đối với tôi…
ngồi cạnh giường tôi là 1 bác….và 1 cô gái…nhìn họ ngủ thật ngon lành…..
Tôi thì không ngủ được…
Đi tới 6h xe dừng lại 1trạm dừng nghỉ ở quảng ngãi vào ăn cơm….
-tôi: chị cko em dĩa cơm sường chị….
-nv: quý khách đợi tí…
Trong lúc đợi cơm nhìn quanh quán cơm này…toàn dân tứ phương nên mỗi người 1 vẽ…….hối hả củng có…bình thường củng có….
Ăn cơm xong tôi gọi 1 chai sting vàng…tôi rất thích nước này
Xong tôi lại lên xe tiếp tục cuộc hành trình…
Lên thì xe tắt đèn để cho hành khánh ngủ…
Tôi mệt quá củng nằm chợt mắt được tí…
Khi tỉnh dậy….thì xung quanh đèo ngủ…chỉ còn bác tài xe thức và lái xe…
Nhìn ra ngoài màn đêm lạnh lẽo….đường vắng tanh….chỉ có nhưng chiếc xe hành trình dài là vẫn còn chạy thôi..
Tôi ngồi ngẩm nghỉ không biết a ĐỨC làm gì ở nhà….rồi LINH và NHI nưa.
Tôi nằm nghỉ mà ngủ lúc nào không hay….
Khi tỉnh dậy đã ở địa phận tỉnh lâm đồng rồi…nhìn vao đồng hồ gần 4h sáng….
Xe chạy trên đường đèo nên ai củng nôn mửa hết….ngồi mà có cảm giác như xe muốn lao xuống vựt vậy…
Vật lộn với con đèo 1tiếng đồng hồ củng tới bến xe….bây giờ đã là gần 7h rồi..
Thời tiết đà lạt khá lạnh…vừa xuống xe là các anh tài xế taxi gọi tùm lum hết..
-taxi: đi đâu em lên anh chở đi.
-taxi2: lên đây nè em..
Tôi không đi taxi….bây giờ là tìm ở đơn dương trước…..
tôi cầm 1nưa vé xe còn lại.lên mua vé xe trung chuyển….
Đi tầm 2 tiếng nưa là tới thì phải.
Khung cảnh đà lạt rất mộng mơ…..đẹp nửa…..nhất định khi tìm đc chị tôi phải đi thung lũng tình yêu chơi mới được….
Con người nơi đây vội vã thật…đồ ăn thì đắt đỏ…
xe dừng lại tại ngã3 phi nôm…
Tôi vào uống càfê vẫn là thói quen củ….càfê không đường..
-tôi: cho em 1cafe không đường chị.
-chủ.quán: oke đợi chị tí..
Ngồi mà mấy chú bán vé số lượn qua lượn lại mời mua hoài…cuộc đời thật là lắm hoàng cảnh…
Rồi chị chủ quán đem cafe ra cho tôi.
-tôi: chị cho em hỏi huyện đơn dương chổ nào chị.
-chủ.quán: em ra ngã ba kia.rồi đợi xe tới rồi lên tới chợ lạc nghiệp rồi bảo họ cho xuống xe.
-mà hình như em không phải người ở đây hả.
-tôi: dạ em là người quảng nam chị..
-em vào đây tìm người.
-chủ.quán: từ ngoài đó vào đây tìm chắc người đó quan trọng với em lắm hả.
-tôi: dạ…rất quan trọng chị…
rồi chị kia nói.
-chủquán: xe tới rồi em kìa…lên đi.
Tôi tính tiền và cảm ơn chị chủ quán tốt bụng rồi tôi ckạy lại bắt xe.
Trên xe rất đông người…tôi thì đói bụng…vì nôn nóng tìm chị…nên chưa kiệp ăn.
+nhật ký PHƯƠNG LINH ngày tôi đi:
Sáng hôm nay lại qua nhà tên kia…nhưng qua thì a ĐỨC đưa cho mình 1bức thư.
mình khá buồn khi đọc bức thư ấy…
Không lẻ tên kia không xem mình là gì sao mình buồn quá…còn nói mình đừng có người yêu nửa chứ……
Có chuyện gì thì nói mình đi cùng cũng được mà…
Rồi mình đi qua nhà YẾN NHI thấy củng tội bạn ấy cứ đi khắp hội an tìm tên đáng ghét kia…
Hén ta có gì mà mình và NHI yêu hắn nhiều vậy nhỉ…
NHI nói với mình là sẽ vào đà lạt tìm H…mình củng ủng hộ và mình củng đi….
Ba mẹ mình thì không có nhà…đi thì vô tư…nhưng còn bạn NHI thì không biết sao.
Mình qua xin lắm ba mẹ NHI mới cho đi……..
Tội bạn ấy thật…vì một thằng con trai mà khổ đến vậy…trong đó có cả mình….
Ckiều hôm đó 2chị em chúng mình lên xe….đi xe khách mình không có quen nên bị say xe….bạn NHI thì có vẻ mạnh mẻ nên không có chuyện gì xẩy ra hết….
không biết có gặp đc tên đó không nưa.
Khi gặp 2chị em nhất định sẽ đánh cho tên đó một trận.vì dám bỏ đi không nói một lời….
Ckạy gần 8tiếng củng tới bến xe đà lạt không biết tìm tên ấy nơi nào nưa…nghe a ĐỨC nói là kái gì mà đơn đơn gì đó…và đà lạt thì phải.
2chị em chúng mình bơ vơ giưa biển người….
Đi với bạn NHI thì mình yêu tâm…bạn ấy quá giỏi vỏ mà….
Ra cổng bến xe mấy thằng xe thồ thì chạy lại hỏi đi đâu hoài….rồi xin số lằm quen nưa mới gê chứ…híc..
Thôi viết tơi đây đi tìm gì ăn sáng đã.
Nhật ký ơi cho tau ước là tau sẽ tìm đc anh ấy nha.
Theo nhật kí PHƯƠNG LINH.
+
lại đi khá lâu nưa mới tới chợ lạc nghiệp….xa quá à…vì chị…tôi sẽ tìm ra…….
không biết 2nhỏ giờ ở nhà thế nào rồi có tìm mình không nửa….híc…
Nhất định khi về mình phải ôm 2nhỏ mới đc…xưa giờ cầm tay củng không dám..
Rồi xe củng dừng lại tại thị trấn D’ran đơn dương lâm đồng.
Xuống xe khung cảnh rất lạ với 1người như tôi….
Giờ điều đầu tiên là tìm cái gì ăn và thuê một nhà nghỉ ngủ…
Tiền tôi đem theo đủ để xài trong một tháng….hi vọng là tìm ra chị sớm nhất có thể.
Vào quán thì tôi gọi.
-tôi:cho con tô hủ tíu đi cô
-chủquán:hủ tíu nước hay khô con.
-tôi: nước đi cô
Rồi cô chủ quán mang ra một tô nóng hổi…ăn ngon cự…
Rồi tôi thuê một nhà nghỉ bình dân….
-tôi: cho con thuê một phòng đi cô.
-nhànghỉ: thuê bao lâu con.
-tôi: dạ thuê trên 10ngày đó cô.
-nhànghỉ: con để lại chứng minh nhân dân và đi nhận phòng đi con.
-tôi: dạ.
lần đâu tiền tôi vào nhà nghỉ thật bỡ ngỡ…
Tôi vừa đi vừa nhìn xung quanh nên va phải 1cặp nam nữ…
Cô gái thì giống như ngủ dậy…dường như không còn tỉnh táo…
Còn tên kia thì mặt hí hửng…
Tôi nghỉ nhất định là có gì mờ ám ở đằng sau.
Tôi thì củng không muốn rắc rối nhưng mà giúp đc gì ng.ta giúp…với lại cô gái kia lỡ có chuyện gì củng tội cô ta.
Tôi liền ra hỏi chủ nhà nghỉ.
-tôi: cô ơi…
-nhànghỉ: gì con.
-tôi: dạ nay cô thấy cặp nam nữ đi vào không?
-nhànghỉ: có thấy mà sao con.
-tôi: sao con thấy cô gái đó giống như bị chuốt thuốt mê vậy á cô.
-nhànghỉ: kệ ng.ta con à…mình sống phần mình đi con…cô thấy con không phải dân ở đây phải không?.
-tôi: dạ con ở quang nam cô.
-nhà.nghỉ: hèn gì cô thấy con nói giọng lạ lạ.
Tôi đã cố nói tiếng miền nam mà cô này củng nhận ra.
-tôi: nhưng…con…
-nhànghỉ: con muốn giúp phải không!
-tôi: dạ.
-nhànghỉ: đc rồi đi theo cô.
tôi đi theo bà chủ nhà nghỉ lên phòng đó…vì có chìa khoá riêng nên mở cửa khá dễ……
vừa mở cửa ra….thì thấy cô gái chống cự yếu ới.cố gái nhìn thấy tôi và cô chủ quán liền nói.
-cô gái: cứu con cô ơi…
Ngay và liền tôi bay vào dùng võ gì không biết…vỏ khoai…vỏ dừa…vâg…vâq..và…vâg…vâg.
Tôi cước cho nó một phát nó có vẻ là cậu ấm cô chiêu gì đó nên yếu xiều à…nó nằm trên giườn ôm ngực…
Tôi lấy tấm chăn trùm cho cô gái đó rồi dẫn ra ngoài.
-nhànghỉ: có sao không con.
-côgái: con cảm ơn anh và cô.néo không có 2người thì bây giờ con đã…
Rồi cô gái khóc ngon lành…..
-tôi: nhà bạn ở đâu sao mà bị như vậy.
-cố.gái: nhà tớ ở đức trọng…thằng kia quen với nhà mình….nên rủ đi chơi…rồi đi ăn…ai ngờ nó thông đồng với chủ quán bỏ thuốt vào nước của tớ…huhu…
Lại là thuốt….nhân gian lắm thủ đoạn….lắm kẻ không ăn đc thì dùng mọi kế….
-nhànghỉ: vậy giờ con về đc không?
-cố.gái: dạ đc… Con đón taxi về củng đc cô.
-tôi: vậy bạn về cẩn thận nha.
-cô.gái: cảm ơn anh nhiều….mà anh thật dũng cảm đấy…hẹn gặp lại.
-tôi: néo có duyên sẽ gặp lại..
Rồi chiếc xe taxi từ từ mang cô gái đó khỏi tầm mắt tôi.
vào nhà thì cô chủ nhà nghỉ nói.
-nhà.nghỉ: may mà có con…không thì cô gái đó nguy to rồi.
-người quảng nam thật là chất phát.
-tôi: dạ cảm ơn cô….con lên nghỉ đây….
Rồi tôi vào ngủ một giấc…trong mơ tôi tìm đc chị…
Nhưng khi tỉnh dậy chỉ là mơ thôi…
Tôi không ngủ đc nưa nên ra ngoài đi dạo….
Đang đi thì gặp thằng lúc nảy trong nhà nghỉ chở một con nhỏ khác..
Tôi thì kệ không liên quan…cưu gì mà lắm thế…với lại con nhỏ kia củng ôm eo nó mà…
Dường như nó thấy tôi nên chạy lại nói.
-thằng.xx: cái đm mày….néo không có mày tau đả thịt đc nhỏ đó rồi…đừng để tau gặp lại mày đó.
Có con nhỏ kia mà nó vẫn ung dung như vậy….chắc con đó không thuột hạn vừa…..
Chap 35
Tôi củng chăng quan tâm làm gì….
Giờ việt cần làm là tìm chị…
Chị đang nơi nào….
Tôi về nhà nghỉ là 6h rồi…thôi đi ngủ mai tính tiếp…
Rồi tôi chìm vào giấc ngủ….
Sáng dậy ngày thứ 2 xa quê nhà…mẹ già giờ ở quê ra sao nưa…nhớ mẹ…nhớ chị… Nhớ 2 nhỏ…
tôi đi ăn sáng ăn xoq đi quanh xem thử biết đâu gặp chị thì sao nhỉ…..
Tôi đi vào một vường hồng…..nghe mọi người nói trái này ăn ngon lắm…
Tôi nhìn vào muốn vào hái lắm.nhưng sợ ng.ta đánh nên thôi.
Tôi định đi thì…
– ê ku…tính làm gì vậy định ăn trộm hả.
tôi quây lại thì ra là 1anh ku nào đó….đang đứng chơi với với vài cô gái thì phải….
-tôi: dạ đâu có tại em thấy lạ nên nhìn thôi.
-anh.kia: thật không?vào đây ta đưa lên đồn công an….
-tôi: ở thôi tha cho em đi.
-anh.kia: vào đây nhanh ta còn suy nghỉ lại.
rồi tôi vào anh dẫn tôi vào nhà….
-anhkia: ngồi đi….đợi ta tí..
ảnh đi xuống rồi lên…
Ảnh đêm lên cho tôi vài quả hồng…
-anhkia: ăn đi
-tôi: sao lại bảo em ăn….
-anhkia. a chọc ku em thôi….thích ăn thì ăn chứ có gì đâu.hìhì.
Thì ra là ổng chọc mình đây mà…bó tay.
-anhkia:mà em không phải người ở đây à?
-tôi: dạ em là người quảng nam vào đây tìm người ạ.
-anhkia: tìm ai vậy ku?
-tôi: dạ tìm chị
Rồi tôi kể cho ảnh nghe lí do tôi vào đây.ảnh củng hiểu và nói sẽ giúp tôi….
-tôi: dạ cảm ơn anh….thế thì hay quá…
-anhkia: không có gì đâu em…
-giờ e ở đâu.
-tôi: dạ em ở nhà nghỉ anh.
-anhkia: thôi về đây ở với a cho vui…ba mẹ anh làm ăn ở sài gòn hết rồi nên ít về lắm….
-tôi: thế có bất tiện không anh.
-anhkia: không sao đâu em…anh hiểu cảm giác của em mà…
-a củng đag tìm người yêu anh.cô ấy mất tích mấy năm rồi….
-tôi: dạ…. Thật không ngờ trên đời này vẫn còn người giống em.
-anhkia: bình thường thôi mà em…
-mà em tên gì?
-tôi: e tên H anh….
-anhkia: a thì tên hoàng….anh ở nhà trông vừa hồng….với lâu lâu ra xem cái siêu thị điện thoại thôi.
-tôi: vậy à.
Rồi mấy bạn của anh HOÀNG vào.
-chị.kia1: sao a bỏ vào đây luôn vậy.
-mà nhóc này là ai….
-ahoàng: thì thằg em anh mới quen…nó vào đây tìm chị….
-chị.kia1: tìm chị gái hả em.
-tôi: dạ không….chị quen biết thôi chị.
-chị.kia1: chị quen biết sao ở ngoài đó vào đây tìm vậy.
-tôi: dạ chị ấy rất quan trọng với em ạ.
-chị.kia1: vậy chúc em sớm tìm đc chị…cứ gọi chị là NA.
-mà em giờ ở đâu.
-ahoàng: a mới bảo nó lên ở với a trong thời gian tìm chị đó em.
-chịkia1:thế à….vui hen….
Công nhận trên đời này còn nhiều người tốt thật….
-ahoàng: em có đi đâu chơi nhiều chưa.
-tôi: dạ chưa,em mới vào hôm qua thôi ạ.
-ahoàng: khi nào rảnh anh dẫn đi.
-tôi: dạ…
-ahoàng:thôi a có công chuyện phải đi….em ở nhà chơi nha.
rồi ảnh đi với mấy chị kia…còn tôi thì ở nhà…
Tới trưa ra quán ăn cơm bụi…rồi vào ngủ…tới chiều ảnh vẫn chưa về…
Buồn quá tôi ta đón taxi đi xem ở đây có điều gì thú vị…
Ở trên này xa đà lạt quá…nên củng không có gì…
củng trể rồi…thôi vào ăn cái gì rồi về…
Tôi đi trên đường thấy tấm bản hiệu có ghi chữ mỳ quảng..
Nên tôi vào ăn thử xem hương vị có giống với ở quê nhà không.
-tôi: cho con tô mỳ quảng cô ơi.
-chủ.quán: quý khách đơi tí…mỳ của cô ngon hơn ở ngoài đó đấy…quý khách đợi nha.
Vãi cả quảng cáo…
Rồi cô chủ ấy bưng ra cho tôi.
Tôi nhìn thì không giống mỳ quảng…mì quảng thì ít nước..mì bà này thì nươc quá trời…bỏ con vịt vào bơi củng đc.
mà dở kinh khủng…tôi nhắm mắt ăn cko hết tô không thì phí…
Ra đường về tôi gặp một cô gái…nhìn cô ta trông khá đẹp…ăn mặt sành điệu lắm…
Rồi có một người tới hỏi.
-đi không em?
-cô.gái: 500k đi không?
-thôi đắt quá…để tôi tìm người khác…
cô gái kia vẻ mặt có vẻ buồn…
Rồi một lúc sau có 1thằng xăm trổ đầy mình…chở theo một con nhỏ tới….
-thằng..xy: đm mày…chổ này tau bảo kê mà sao mày dám….đứng đây hả…nộp tiền bảo kê đi…
-cô.gái: e xl mà….tại em đang cần tiền…gấp lắm…nên em mơi đứng đây a à.
-thằng..xy: tau không biết mày cần tiền làm gì?nhưng không nộp thì tiền thì biến…
Rồi cô gái đó ngồi khóc ngon lành….
-thằng..xy: khóc gì.nước mắt không mua được tình thương của tau đâu…tau cho mày 3s để biến khỏi đây…
Cô gái đó có vẻ vẫn ngồi khóc..
-thằng..xy: xử nó đi em-thằng kia nói với nhỏ ngồi sau.
rồi con đó móc trong người ra một con dao và tiến lại gần…
Tôi thấy có biến…tôi chạy lại.
-tôi: dừng tay….
Cô gái và 2người kia đèo nhìn tôi.
-tôi: anh chị làm cái gì thế…giưa đường mà dám làm thế à.
-thăng..xy: mày là ai biến không thì đừng trách.
-tôi: tôi thấy mấy người định hại chị này nên tôi giúp thôi.
-giờ a cần gì.
-thằng..xy: nộp tiền bảo kê cho tau.
-tôi: bao nhiêu.
-thằng…xy: 300k
-tôi: tiền đây…đê chị ấy yên….
-thằng…xy: oke có tiền rồi….thì tau khôg làm gì đâu…chúc mày vui vẻ…haha….
Thằng đó đi thì cô gái hỏi tôi.
-cô gái: cảm ơn anh…giờ chúng mình đi anh.
Cái quái gì thế….tôi còn nhỏ chị ơi….híc…
-tôi: e giúp chị thôi….em không đòi hỏi gì đâu…em khuyên chị nên tìm việt gì đó làm…đừng làm cái nghề này….
-cô.gái: vì hoàn cảnh thôi em à…làm việt khác tiền đâu có nhiều hả em.
-tôi: chị cần nhiều tiền làm gì.
-cô.gái: mẹ chị bị tim….néo không đủ tiền mổ sẽ ckết đó.em biết không hả…chị đã tìm đủ mọi cánh làm đủ mọi việt nhưng không làm gì đc nhiều tiền…
-tôi: thì cố gắn kiếm đi…
-cô.gái: không đc chị mới đi làm đây em à…xưa mẹ chị còn khoẻ chị là một cô học sinh….ngây thơ lắm em à…từ khi mẹ trở bệnh thu nhập bấp bên lúc đó chị cảm thấy con đường học hành của mình dần dần khép lại…….1lâu sau đó chị đi làm quán bar….ở đó có đủ loại người…họ nói chị ngủ với họ họ sẽ cho tiền…nhưng lúc đó chị cứ nghỉ.mình làm vậy rồi sau này chồng mình sẽ nghỉ ra sao.nên dù có thế nào chị vẫn không chiệu.
-mà em thấy đó…đồng lương nhân viên ít ỏi biết bao giờ có đủ tiền lo cho mẹ…khi mà đủ thì mẹ đã không còn trên đời rồi…
Hôm qua chị đc 1đứa bạn tư vấn đi làm cái này…đem đầu tiên chị đi làm…nên chị đâu có biết phải có tiền bảo kê mơi đc đứng ở đây…huhu..
tôi tâm sự với chị ta khá lâu…nhìn chị ta khóc….nói chuyên có vẻ không nói dối tôi điều gì.
-tôi: mẹ chị giờ thế nào rồi.
-cô.gái: mẹ chị đang ở nhà đó em à…mấy hôm nay mẹ chị khó thở nên ngất hoài..
-tôi: chị dẫn em về thăm mẹ chị nha.
Tôi thì muốn xem thử chị ta nói có đúng khôn?.vơi lại néo đúng thì cuộc đời thật bất công…khi con người bần cùng thì việt gì củng làm.
-cô.gái: đc em…em về nhà chị nha…
Rồi tôi gọi taxi.
-cô.gái: đi xe thồ đi em…taxi đắt lắm.
-tôi: không sao đâu chị…
Tôi và chị ta lên taxi đi về nhà.
Đường khá dài…tôi không biết sao chị ta đến được chổ lúc nảy….
Đi 1lúc củng tới….
Tới nơi đập vào mắt tôi là 1ngôi nhà tranh siêu quẹo….màng đêm lạnh lẽo khiến cho ngôi nhà u ám hơn…
Rồi tôi và chị ta vào…thì có một con chó nhỏ ckạy ra sủa….
-cô.gái: kiki ơi đừng sủa nửa bạn chị đó…ngoan đừng sủa tí chị cho ăn nghe chưa…
-mọi bưa khi con kiki sủa là mẹ chị ra mà sao hôm nay không có.
-vào nhà đi em.
-tôi: dạ……
Cánh cửa tạm bợ được mở ra…ngôi nhà thì củng không có gì quan trọng cả…có chiếc xe đạp…
Tôi nghỉ có lẽ đó là tài sản quan trọng nhất…ckắc chiếc xe đó là lúc xưa chị ta đi học thì phải..
-cô.gái: mẹ ơi con về rồi nè…mẹ ăn gì chưa?
Vẫn không thấy trả lời…..
-cô.gái: mẹ ơi mẹ ngủ rồi hả…
Vẫn éo trả lời.
Rồi tôi lại xem….xưa tôi có xem phim tàu khi muốn kiểm tra người còn sống hay đả ckết thì để tay lên mủi…tôi thử để vào thì.
-tôi: mẹ chị mất rồi…..
-cô.gái: không…không..em đừng nói bậy…huhu…
Rồi chị.ta lại ôm mẹ khóc ngon lành.
-me ơi về với conđi…huhu…huhu….
-không có mẹ con phải làm sao đây…huhu…..xưa mẹ nói lo cho con ăn học rồi con đi làm về nuôi mẹ mà…sao mẹ không đợi con…con đi theo mẹ nha.
-tôi: chị bình tỉnh…chuyện gì còn có đó…mẹ chị ở trên đó thấy chị thế này củng không vui gì đâu.
chị ta củng có vẻ bình tỉnh lại rồi.tôi nói tiếp.
-tôi: giờ điều cần làm….là lo hậu sự cho mẹ chị đi.
-cô.gái: tiền đâu mà lo em….chị không biết làm sao cả.
-tôi: chị cứ lo đi…em giúp.
-cô.gái: em nói thật không?
-tôi:thật….
Tối hôm đó chị ấy thông báo cho họ hàng thân thích tới sắm quan tài…gọi đội kèn trống lo hậu sự cho mẹ chị ấy…họ hàng củng không có nhiều…mà ai củng tỏ vẻ không…quan tâm giống như tới đây là một trách nhiệm vậy….
Rồi một chú dẫn theo một con nhỏ…
Vào nhà…thì con nhỏ đó nói.
-connhỏ: tội cô VÂN gê ba hì,…ba lấy tiền giúp mẹ con chị ấy đi.
-ba.connhỏ: con nói gì thế…ba không có tiền.
Tôi nhìn lên người ông ta thì vàng đeo đầy người…
Thật là kẻ ăn không hết người làm không ra…
Tối này tôi ngủ lại…
-tôi: chị ăn gì chưa…đừng ngồi đó khóc hoài như vậy.
-cô.gái: chị không muốn ăn em à….
-tôi: phải ăn mới lo cho mẹ chị được chứ…chị nhìn mọi người họ hàng nhà chị đi…toàn là bù nhìn rơm
Chị ta nghe thấy đúng…liền gục đầu…
Rồi tôi ckạy ta mua 2tô bún về…đổ ra tô cho chị ta ăn…
Chị vừa ăn vừa khóc…một giọt nước mắt cay đắng cuộc đời.
-tôi: sao chị khóc…
-cô.gái: vì xưa giờ không có ai wtâm giúp chị như em
-tôi: họ giúp mình thì mình giúp lại.không có gì đâu chị…chị ăn đi rồi ngủ một giấc…mai rồi đưa mẹ chị đi.[br