-->
mấy a đã giúp em giành lại món nợ đó…..
-ahọ: zô đi thằng em tau mời kia.
-bạn.ahọ: zô….
Tôi uống rựu vào cảm thấy đắng….nóng từ cổ xuống tới đường ruột….mùa mưa mà nhậu lai rai là thôi rồi luôn á…nhưng rất tiết hôm nay là trời nắng…
Nhậu nói đủ thứ chuyện,….rồi hát nhạc chế trong tù nửa mới gê……
nhậu xong tôi chở 2 nhỏ về vì tôi uống ít nên còn tỉnh….cở tôi phải uống 2chai nước khoáng thạch bích mới gọi là tê.
Chở 2 nhỏ về vi vu trên con đường…gió tấp vào mặt làm tôi chảy nước mắt….
Rồi củng về tới nhà…
Tôi để 2 nhỏ ngủ trên giường con tôi ngủ dưới đất vì có phụ huynh ở nhà không dám mạnh động…lỡ có chuyện gì mẹ lại nghỉ bậy 2 nhỏ nửa thì không.
có ai mà nằm cách nhau có 1m mà dùng điện thoại nhắn tin không trời…làm 3 chục tin rồi ngủ luôn…
Trong cơn mơ tôi mơ thấy mình sống dưới một mái nhà có mấy nhỏ….có vài đứa con tầm 1 đội bóng thì phải….bọn chúng nô đùa đòi mẹ đòi bố dẫn đi chơi….nhìn tụi trẻ con như thiên thần….tôi uống trà nhìn đàn con vui đùa lòng cảm thấy vui…
Rồi tôi tỉnh giấc hết giấc mơ…(hết chap :v)
Chap 56
sáng ngủ dậy tôi chuẩn bị để qua HỘI AN lại….
Tôi bảo 2 nhỏ đi trước để tôi đón xe ra sau….
Ngồi trên xe buýt nhìn mọi người tấp nập hối hả đi xe nhìn lại mình mình củng hối hả như vậy…..
đi xe buýt nên khá lâu….hơn tiếng mới tới…
Ra tới quán thì không có chị UYÊN.
Mà có a đức thôi.
-ađức: về nhà chơi vui em ha….a biết hết mọi chuyện rồi.sao em chơi dại thế.
-tôi: em xin lỗi…..
-ađức: không sao đâu em….mấy bưa nay a thấy chị UYÊN buồn buồn sao ấy….
-tôi: dạ.
-a giúp e một chuyện đc không?
-ađức: được em nói đi.
Rồi tôi nói ra nhưng gì mình định làm.ảnh củng đồng ý.
-ađức: đc rồi a đồng ý….a ủng hộ suy nghỉ của em.ở đời phải biết người tốt hay không tốt với mình.
-tôi: dạ.
-em ra tìm trọ ở vài ngày đc không a.
-ađức: đc vài ngày thôi nha.e không yên tâm khi em ra ngoài.
-tôi: dạ cảm ơn a….
Vì sáng nay tôi ra trể nên mai tôi mới đi học…
Sáng hôm nay tôi đi tìm 1cái trọ để thuê.
Tìm 1 lúc củng ra…..trọ 600k 1tháng….tôi chỉ đem cái chiếu với chăn mùng thôi….vì ở có vài ngày mà…
Nhìn cái phòng mà tôi thấy ngán quá….
1dãy có 5 phòng…phòng tôi ở giữa…phòng bên trái là của anh chị nào đó.còn 1bên phải là 2 bạn gái nào củng đi học giống tôi.
Trưa hôm đó tôi chuyển qua ở luôn…a đức cho tôi ít tiền và đưa tôi cái laptop qua đó cho đỡ buồn…
Ngồi trong phòng tôi chán nãn không thể đi chơi với HƯƠNG và YẾN NHI được. PHƯƠNG LINH thì càng không thể….
Chị UYÊN thì củng không.
Tôi lấy laptop ra xem vài bộ phim hài rồi ra quán ăn cơm bụi….
-tôi: cho con dĩa cơm sường đừng bỏ cá nha cô.
-quáncơm: đợi chút nha…có liền…
Tôi nhìn quanh quán cơm toàn là người lao động không à…nhìn họ lại nhớ đến ba mẹ ở nhà….
cơm đem ra tôi ăn khá ít vì ăn cơm bụi không quen….ăn xong về trọ…
Rồi thằng NHẬT gọi tôi…..
-nhật: sao rồi….đang ở đâu đó cậu.
-tôi: đang ở hội an đây
-nhật: lên nhà mình chơi…rồi họ võ luôn.
tôi đang chán đồng ý luôn.
-tôi: oke H lên liền.
-nhật: ùm mình đợi….
Tôi mượn xe a ĐỨC chạy lên nhà dễ tìm nên củng không khó khăn gì…
Nhà cậu ấy là một căn nhà 2 tần…có khoản sân rộng phía trước….hồ cá và 1 cái xích đu màu hồng…
-nhật: đi nhanh gê.
-tôi: nhà dễ tìm mà…..
-nhật: vào nhà uống nước đi H.
-tôi: ùm….
Rồi tôi vào nha cậu ta man ra một lon coca….
-nhật: uống nước đi.
-tôi: ùm để đó mình
-nhật: cậu muốn học võ không?
-tôi: tất nhiên là có rồi…mình muốn học để phòng thân.
-nhật: được….mình chỉ biết vịnh xuân quyềnthôi…néo cậu thích thì mình dạy…nhưng phải kiên trì nha.
-tôi: đã học là phải kiên trì chứ…
-nhật: võ này trọng vào tốc độ….và vận động theo các vòng xoáy.
Võ này có thể đánh bằng đao,côn.và mộc nhân….và đặt biện là các bài quyền.
Học tới độ cao siêu có thể xuất kình….nhưng người mới học như cậu thì nên tập các bài quyền từ từ rồi lên….học võ đừng nóng vội.
-tôi: thế à…có vẽ khó khăn nhỉ.
-nhật: ùm mới học ai củng vậy cả…chỉ cần quyết tâm là được.
-tôi: ùm mình hiểu rồi…
-nhật: khi nào lên lại đây mình lên máy tính coppy mấy hình vẽ chiêu thức về cậu xem sẽ học đc nhanh hơn đấy.
-tôi: cảm ơn nha….
-nhật: giờ đi đến võ đường mình chơi.
-tôi: oke.
Rồi cậu ta dẫn tôi đến một võ đường mà cậu ta hay học.
Đến nơi thì học viên đang chăm chú mà học…
-nhật: chào sư phụ…
-sưphụ.nhật: ùm chào con.con đến chơi hả…
-nhật: dạ…với lại dẫn bạn con tới chơi cậu ấy củng muốn học vinh xuân,
-sư.phụ: chào con.rất vui đc găp con…con thích môn võ này à.
-tôi: dạ…con xem trên tivi thấy thích nên học ạ.
-sư.phụ: ùm rảnh thì đến đăng ký mà học….ra đời có chút võ phòng thân củng tốt.
-tôi: dạ cảm ơn sư phụ ạ.
Tôi mới vào mà đã gọi là sư phụ…hìhì.
-sưphụ: thôi các con đi tìm hiểu đi.sư phụ dạy tiếp đã.
-tôi+nhật: dạ.
rồi tôi và cậu ta đi xem võ đường…nhìn mọi người tập mà tôi thấy thích cmnr.
Đi tới đám bạn của nhật gái có trai có.
-nhật: chào ae…tập say sưa gê hì.
-bạn.nhật: ùm lâu rồi mới thấy đến võ công cao quá rồi hay sao mà không thấy đi tập.
-nhật: bận quá không có thời gian.
-bạn.nhật: còn ai đây.
-nhật: đây là bạn mình cũng thích vịnh xuân.
-bạn.nhật: nhìn cậu ta củng có chất học võ đấy.
Tôi nghe mà sướng rân người.
rồi có một con nhỏ lại hỏi.
-bạn.nhật1: chào a ku NHẬT lâu ngày qua hê…đi đâu đây.
-nhật: đi chơi không đc à.
-bạn.nhật1: ai đây NHẬT.
-nhật: bạn a đấy….
-bạn.nhật1: nhìn baby gê…giới thiệu em đê.
-nhật: thích thì nhích đi…haha…..
-bạn.nhật1: a ku tên gì…học ở đâu.
-tôi: mình tên H.học hội an…
-bạn.nhật1: cái tên hay gê…mình tên QUỲNH PHƯƠNG.
-tôi: vậy à…tên củng khá hay đấy.
-bạn.nhật1: quá khăn…a củng muốn học vỏ hả.
-tôi: ùm muốn.
-bạn.nhật1: vậy gọi em là sư phụ e đi rồi e dạy lại cho…haha….
-tôi: không dám…
nc bla bla một lúc thì về.
Tôi tạm biệt NHẬT rồi về lại phòng trọ….điện thoại tôi thì thay sim nên không có ai gọi hết. Về tới nhà tối rồi…ngày hôm nay đi nhiều nên tôi nằm xuống là ngủ luôn.cho dù lạ chổ ngủ…
Sáng dậy tôi chế mì gói ăn rồi đến trường…không biết đến trường rồi sẽ ra sao đây.
Tôi vào lớp thì mọi người đèo nhìn tôi.
-hoài: lớp trưởng đi đâu mà bỏ lớp đi hoài thế.
-tôi: bận công chuyện….
-hoài: thông báo với H là cô MY đã làm giáo viên chủ nhiệm lại lớp chúng ta.
-tôi: ùm…tốt rồi…
rồi tôi vào bàn lấy sách vở ra đọc…. PHƯƠNG LINH.QUỲNH thì nhìn tôi.
Tôi thì chăng quan tâm….đang giả vờ sống khép kín mà.
YẾN NHI.MAI HƯƠNG thì nhì tôi lắt đầu…
mấy nhỏ thì kéo xuống căn tin để lại tôi 1 mình.
-hs1: lớp trương sao bưa nay không đi với tụi kia nưa ta.
-hs2: chắc bị bơ rồi….
-hs3: ùm…. Chơi cho lắm vào giờ bị bơ.
Vào sinh hoạt 15phút thì cô MY vào.
Cô nhìn tôi và hỏi.
-cô.my: mấy hôm nay đi đâu H.sao hôm đó bỏ về vậy.
-tôi: dạ e bận công chuyện.
-cô.my: sao nhìn em đầy trầy da hết trơn vậy.
-tôi: dạ bị đánh….
-trầm: bị đánh.
-cô.my: sao bị đánh…cẩn thận chứ em.
-tôi: dạ em cẩn thận vẫn bị đánh đấy cô à.
Đối với cô MY thì tôi quá thân thuột rồi….có lẽ cô rất tôn trọng tôi…
Vào 1 lúc thì cô ra….
Học thì cũng chẵn có gì…
Ra chơi thì tôi lặng lẽ ra căn tin 1 mình….ngồi 1 bàn….
rồi 4 nhỏ củng ra….nhưng ngồi bàn khác tôi nhìn MAI HƯƠNG và YẾN NHI có vẻ rất muốn lại ngồi cùng với tôi….nhưng không thể vì tôi đã nhờ mà.
Đang uống nước thì nhỏ TRẦM lại.
-trầm: H sao hôm bưa về vậy.
-tôi: thân thiết gì mà ở lại.
-trầm: sao mà không ở quán nưa thế….
QUỲNH và PHƯƠNG LINH thì nhìn tôi…
-tôi: không thích ra ở trọ rồi.
-trầm: sao vậy? H bị gì à.
-tôi: không bị gì cả…….
-trầm: ở trọ chổ nào.
-tôi: H ở đâu liên quan đến trầm à….
-trầm: H nói gì lạ thế?
-tôi có gì lạ đâu….thôi H vào lớp đây….nhà quê không nên nói chuyện với ngươi thành phố ng.ta nhìn vào sẽ nghỉ không tốt về TRẦM đấy.
Rôi tôi đứng dậy quay lưng đi…cho dù lòng tôi rất muốn ở lại…
Vào lớp tôi chỉ biết học và học….không quan tâm đến mọi thứ xung quanh….tôi phát biểu nhiều hơn….và quản lý lớp tốt hơn…
Ra về thì QUỲNH và PHƯƠNG LINH chặn tôi lại hỏi.
-quỳnh: vì sao H lại thành ra thế này.
-tôi: liên quan đến cậu à….tôi là đồ nhà quê mà….
-quỳnh: chuyện hôm trước QUỲNH xin lỗi mà…lúc đó tại giận quá nên…
-tôi: thôi đủ rồi…néo tâm đã từng có ý đó….thì lúc giận không suy nghỉ mới nói vậy thôi…..chứ néo không có thì đa không vậy rồi.
-H xin lỗi thời gian qua H đã mộng mơ nhiều…rồi dẫn đến kết cục đó…cho nên bây giờ trở đi H sẽ sống lại với cuộc sống của mình trước kia….coi như thời gian qua là giấc mơ đi….
-plinh: H nói vậy mà nói đc à….H làm tất cả mọi việt cho chị UYÊN…LINH và mọi người tương mọi người không biết mọi người rất quan trọng với H à…sao giờ lại thành ra vậy.
-tôi: cuộc sống có lúc…dòng sông có khúc… Lúc xưa H tưởng mình sống tốt thì sẽ nghỉ mọi người không quan trọng về mình cho nên H mới làm hết sức có thể để mọi người vui….nhưng H đã lầm…
-thôi H về đây chào…
1 lần nưa tôi lại quay lưng đi….tôi biết ở sau tôi có 2 người nhìn tôi buồn rầu và thất vọng…nhưng giờ làm sao giờ đâm lao phải theo lao thôi…
Tôi trở về phòng trọ bật laptop lên nghe nhạc….rồi ngủ lúc nào không hay.
Khi tỉnh dậy thì 1h…cái bụng thì biểu tình rồi…..nên lại phải ăn mỳ gói…kiếp sinh viên học sinh là chỉ có vậy thôi…
Ăn xong tôi đêm bài vở ra học…và lấy cuốn nhật ký ra viết…..
Tôi nghỉ có lẽ nên đi tìm việt gì đó làm thì tốt hơn…
Tôi ra đi tìm việt làm…thấy một chỗ phân loại than củi tôi xin vào làm…
Nhìn ai củng đen như than….bụi thì khỏi chê luôn….làm theo tiếng…có tiếng có tiền nên nó phù hợp với thời gian của tôi
làm vài ngày nên làm công việt này là thích hợp nhất…..vì lấy tiền tươi mà….làm xoq là lấy tiền…
Tôi lao đầu vào làm luôn….người dính than….dính bụi rất khó chiệu….tôi đeo 2 cái khẩu trang nhưng vẫn thấy khó thở….phải cố gắn lên tHôi
Lúc đó thì MAI HƯƠNG nhắn tin.
-maihương: H ở trọ chô nào.
-tôi: chỗ kiệt 92 hùng vương ấy..
-maihương: giờ HƯƠNG qua chơi nha.
-toi: H đang đi làm rồi.
-maihương: làm gì ở đâu…
-tôi: phân loại than củi….ở đường ngô quyền ý…
Vì làm không nhắn tin được nên tôi chăm chú vào làm…đang làm thì MAI HƯƠNG và YẾN NHI tới…
chủ chổ làm thấy 2 nhỏ tương khách nên hỏi.
-chủ: 2e mua than gì.
-maihương: tụi em đến đây tìm bạn ạ.
Rồi 1 a trong đó hỏi.
-achổ.làm: trong nay đâu có ai xứng để chơi với 2 em đâu.
Mai hương ckạy lại chổ tôi và nói.
-maihương: là ng này.
-a.ckổ.làm: là thằng nhóc này á hả…em mà đi chơi gì với loại học sinh đi làm thuê đods.
-maihương: đó là quyền của tôi.liên quan đến a à…
-ynhi: sao nhìn H mà xót….người gì đen như than
-tôi: làm than gì đen chứ không lẽ trắng..
-maihương: sao phải cực khổ vậy H..
-tôi: phải vậy chứ sao giờ.
-ynhi: trưa ăn gì vậy H.
-tôi: mì gói….
-maihương: sao lại ăn mì gói….đợi HƯƠNG tí….
Rồi 2 nhỏ lấy xe đi đâu đó.
-chủ: bạn cháu à…không ngờ nhìn cháu vậy mà có bạn víp gê.
-tôi: dạ….
-a.ckỗ.làm: nhìn chú em nhà quê gê…
sao đi đâu củng bị gọi vậy thế nhỉ…không lẽ nhà quê lên thành phố là có tội sao.
-tôi: nhà quê thì liên quan đến a à.
-a.chỗ.làm: không liên quan nhưng ta thấy chú quá nhà quê thôi…
Nhường lại 2 nhỏ lúc nảy cho ta làm quen đi.
-tôi: néo đủ khả năng…
-a.ckỗ.làm: hãy đợi đấy…
1lúc sau 2 nhỏ về đêm theo 1 cái cà mèn đựng thức ăn.và một chai sữa
-maihương: nghỉ tí ăn đi H…
-tôi: mua làm gì trời?.
-maihương: ăn đi cho khoẻ rồi làm….
Tôi ra ghế ngồi ăn tôi ăn thì YẾN NHI lấy khăn lạnh lau mặt cho tôi….mọi người thì ai cũng nhìn.
-maihưong: ăn cho hết nha….
-tôi: ùm đang ăn đi….ngon gê.
-maihương: nhìn H giống đói lâu ngày gê.
-ynhi: sáng H ăn gì mà không thấy xuống căntin.
-tôi: ăn mì gói chứ ăn gì.
-ynhi: sao ăn mì hoài vậy trời…để mai NHI đêm cơm qua.
-tôi: thôi…làm gì cho mắt công.
-ynhi: cấm cãi…
-tôi: à đừng cho ai biết chổ trọ H nha.kể cả chị UYÊN.
-maihưong: H yên tâm….
rồi YẾN NHI vào nói gì đó với chủ chổ làm…
Xong thì 2 nhỏ về….
Tôi tiếp tục làm….rồi một cô hỏi.
-cô.chổ.làm: nhìn2 bé kia quan tâm cháu gê hì…người yêu hả.
-tôi: dạ…
-cô.chổ.làm: hèn gì quan tâm gê…dạo này tìm người như thế hiếm lắm cháu….néo 2 người đèo yêu cháu thì 2 cô gái đó rất biết suy nghỉ đấy..
-tôi: vì sao biết suy nghỉ cô.
-cô.chỗ.làm: vì không có cô gái nào chiệu chia sẽ người yêu mình cho người khác…và nhìn 2 bé đó cô biết nhà rất khá giả…mà lại chấp nhận chia sẽ tình yêu thì rất hiếm….
-tôi: dạ con củng không biết.
-cô.ckỗ.làm: cố gắn mà yêu thật lòng nha con.đừng làm khổ con gái ng.ta
-tôi:dạ.cảm ơn cô đã góp y….
Còn thằng kia thì nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường.
Làm tới 6h tôi về trọ…về thì thấy YẾN NHI đứng ở dãy trọ.
-ynhi: vào tắm rửa ăn cơm đi H.nhìn H dơ quá à.
-tôi: cho ôm cái nà.
-ynhi: dơ quá đi…tắm rửa rồi cho ôm
-tôi: nhưng thích ôm giờ luôn đc không?
-ynhi: không đc vào đi tắm đi.
Tôi vào đi tắm xong rồi ra ngoài….nhỏ đêm đến cho tôi 1 phần cơm…
Tôi ra ngồi ăn…lúc tôi ăn nhỏ vào nhà vệ sinh làm gì đó…
Tôi vào nhìn thì nhỏ giặt đồ giùm cho tôi.
-tôi: để H giặt cho.
-ynhi: để NHI giặt cho…NHI thích chăm sóc người yêu mình..hihi…
-tôi: ùm cam ơn nha…
tôi tiếp tục sự nghiệp ăn uống của mình….ăn xong thì nhỏ bảo về học bài…..
Tôi lại cô đơn ở phòng trọ…cảm thấy nhớ PHƯƠNG LINH gê..
Tôi lấy xe đạp…đi tới trước cổng nhà PHƯƠNG LINH.
Nhà vẫn có điện sáng…..chứg tỏ nhỏ còn thức…..rồi nhỏ mở cửa ra…tôi vội núp vào 1 góc nhìn nhỏ từ xa….
Nhưng ngay lúc đó 1thằng chạy exenter chạy tới mở cửa vào nhà.
Tôi nghỉ….hết thật rồi….có lẽ đã hết thật rồi…mà củng đúng thôi…minh đâu có gì đâu chứ….có lẽ ng.ta sẽ mang đến cho nhỏ đc hạnh phúc hơn mình…
Tôi lủi thủi dắt xe ra về….đi ngang qua nhà…nhìn ngôi nhà 1 lần nữa rồi mai sau không còn cơ hội nhìn….nhưng nhỏ lại mở cửa và nhìn thấy tôi…..
Nhỏ ckạy lại ôm sau tôi.
-plinh: sao a đến đây mà không vào.a đến từ bao giời.
-tôi: gần 1 tiếng rồi…
-plinh: sao lại đứng ngoài này…
-tôi: vì không thích vào.
-thôi LINH vào nhà chơi với bạn đây.H về đây….nhớ hạnh phúc…có lẽ H thua rồi……
-plinh: không phải như H nghĩ đâu…
-tôi: ng.ta có điều kiện hơn H đấy…
Nói rồi tôi dắt xe đi chầm chầm…đi 30p củng về đến phòng trọ…
Vào tôi nằm nghỉ lại tất cả mọi chuyện đã qua về PHƯƠNG LINH.
Cứu nhỏ…rồi bị đánh vì nhỏ…tôi nghỉ mà cười một mình…
Hồi ức quá đẹp….mà củng lắm khó khăn giưa tôi và nhỏ…
Rồi mai đây gặp mặt rồi sẽ ra sao.
rồi tôi củng ngủ….
Sáng tôi đến trường thì thấy thằng hôm qua chở PHƯƠNG LINH đi học.
Tôi lặng lẽ vào lớp vẫn một mình như mọi khi…nhưng có vài thằng bạn trong lớp lại nói chuyên nên đỡ buồn.
-hs1: tau biết mày buồn vì tình cảm.
-thôi đừng buồn nưa F-A như tụi tau khoẻ không nè…yêu đương gì cho mệt…
-hs2: đúng đó….nhập hội F-A đi.
-tôi: ùm oke…
Đang ngồi nói chuyên thì cô MY gọi…nói là có chị UYÊN tìm…nói ra vườn hoa sau trường…
Tôi định không ra nhưng chị đã đến đây rồi nên tôi phải ra.
Ra thì thấy chị ngồi ở cái ghế đá ngày xưa tôi và chị ngồi nói chuyện.
-chị.uyên: nhóc bị sao vậy…sao không ở quán nửa…sao lại đổi sim…nó cho chị biết đu.
-tôi: e xin lỗi…có lẽ em không hợp ở nơi đó….e là 1 chàng trai nông thôn nên em sẽ sống theo kiểu nông thôn.
-chị.uyên: e nghỉ nhưng điều bé QUỲNH nói là thật à…e nhầm rồi…QUỲNH không có ý đó đâu….
-tôi: e không quan tâm…giờ em không còn gì cả…. PHƯƠNG LINH giờ đã có người đưa đón rồi e mất tất cả rồi chị à.
-chị.uyên: không như em nghỉ đâu…
-còn chị nưa nè.
-tôi: có lẽ em không hợp để làm em chị nưa..em xin lỗi….nhưng việt thời gian qua em làm chị xem như 1việt tốt em làm cho chị đi.e hi vọng chị giử mãi hồi ức đẹp đó nha chị.
-e vào lớp đây.
-chị.uyên: nhóc…….
Tôi bỏ vào lớp…tôi biết chị rất buồn….nhưng muốn xem mình có quan trọng với mọi người hay không chỉ còn cách đó mà thôi.
Vào lớp tiếp tục nói chuyện với tụi con trai ở lớp….
Nhìn qua MAI HƯƠNG.YẾN NHI. Thì 2 nhỏ nhìn tôi bằng ánh mắt lo lắng…
Rồi thằng trong nhóm nhỏ mai lại hỏi tôi:
-bạn.mai: á đù….sao bạn không đi với các hotgirl của lớp nửa bị cho ra rìa rồi à…
-tôi: liên quan đến tiền ăn sáng của cậu không?
-bạn.mai: tất nhiên là không rồi.1 thằng nha quê nghèo khổ như mày…sao liên quan tới tiền ăn sáng của tau đc….đúng không lớp trưởng…
-hoài: thôi nha cậu quá rồi đấy….muốn tuần sau trực nhật lớp không hả…
Thằng đó có vẽ sợ nên im lặng về chổ ngồi…
Còn nhỏ mai thì nhìn chằm chằm tôi.
ra về tôi về phòng trọ…về thì thấy 1 hộp cơm để truớc cửa kèm theo một mảnh giấy…
”NHI vừa về là đem cơm cho H liền đó…rảnh NHI qua chơi…ăn ngon nha chồng yêu”
Tôi phì cười..nhỏ trẻ con thật.
Tôi vào ăn rồi ngủ tí chiều tiếp tục công việt làm than củi huyền thoạ…
2h tôi đến chổ làm….hôm nay người mua khá đông nên làm không kịp bán….
-a.chổ.làm: làm nhanh lên mày…làm lâu thế.
-tôi: ông xen lại lương tôi và ông đi đã rồi nói…
Ổng cay cú im lặng luôn…
1lúc sau có 1con nhỏ tới tìm ổng….
nhìn con nhỏ đó đc cái múp….đeo khâu trang…không biết lấy khẩu trang ra sao nưa…
Mở ra thì thôi rồi
”nhìn xa như hoa hậu.nhìn gần như cái chậu cho heo ăn”
Ổng lại cầm tay con nhỏ đó…
rồi nhỏ đó nói.
-nhỏ.kt: tay dơ quá…dơ hết tay em.
-a.ckỗ.làm: em đến thăm anh hả…
-a đói bụng mua giùm cái gì cho a đc không?
-nhỏ.kt: em hết tiền rồi….đưa tiền em mua…còn không thì thôi.
-a.chỗ.làm: tiền nè….50k đó…
Nhỏ đó không cầm tiền mà lại nói.
-nhỏ…kt: xin lỗi em đi công chuyện tí nha…
-a.chỗ.làm: mua đồ cho a ăn đi.
-nhỏ…kt: e nói em bận mà…thôi em đi đây.
Con nhỏ đó đỉ để lại ku cậu rất ngượng vì bị gái bơ….
Tôi nghỉ: học đòi theo ta hả không có vé để đc cảm nhận cái cảm giác đc ng.yêu quan tâm đâu
Chap 57
Rồi tôi tiếp tục vào làm…công nhận một điều rằng đi làm mệt thật. Nhưng biết sao giờ….
-chủ: ê huy sao bị gái bơ vậy( thằng chổ làm)
-thằngchổlàm: gì đâu không chán…gái với chả gú.
-chủ: nhìn mày đi làm cái này có ai mà yêu.tìm nghề học đi.
-côchổlàm: chứ như thằng H kìa…đi làm cái này vẫn có gái đẹp theo đấy thôi.
-chủ: nó khác…nó còn đi học mà…
-côchổlàm: con còn đi học hả H.
-tôi: dạ..
-cô.chổlàm: sao không lo học đi làm gì cho khổ con.
-tôi: dạ làm kiếm tiền mới đi học đc chứ cô.
-côchổlàm: con vây đc đó chả bù cho thằng con cô…ăn học không mà củng không ra trò gì hết.
Nc một lúc tôi mệt quá nên ngồi nghỉ….
Còn thằng kia thì lấy đt ra gọi cho ai đó tôi éo quan tâm.
1lúc sau tôi nhìn thấy một bóng dáng quen thuột tới.
Là chị UYÊN và QUỲNH GIAO tới
-chịuyên: nhóc đứng dậy đi về cho chị…bộ chị và A ĐỨC không đủ tiền lo cho em ăn học à.
-tôi: em cảm ơn…nhưng em không thích chỉ có ăn và học.
-chị.uyên: em nói vậy mà nói đc à.dù không cùng máu mủ nhưng chị xem em như là em trai mình vậy…
-tôi: em biết….nhưng mà em không thích.
-chị.quỳnhgiao: H đứng dậy về đi H….ai hưa ra đây chăm lo cho chị đâu.giờ để chị lo lắng lại là sao….
-tôi: em xin lỗi…nhưng e là 1thằng nhà quê…cái tự trọng của em củng có giới hạng.
-chị.uyên: em nghỉ bé QUỲNH nói thật à….nó giận em nên vậy thôi.
-tôi: lúc giận bực tức ng ta thường nói ra nhưng sự thật trong đầu mình…em hiểu mà.
-chị.uyên: nhưng còn chị và mọi người.
-tôi:cái đó em không biết….bản thân em ra sao thì tự em hiểu em phải làm gì.
-chị.uyên: còn chuyện này nửa sao nhóc lại không ở quán nửa.
-tôi: em không thích…em muốn tự lập
-chị.uyên: em đc lắm…nhớ lời em nói nha…chị thật thất vọng vì em…một người chị thương yêu nhất.
-tôi: em xin lỗi 1ngày nào đó chị sẽ hiểu ra mọi chuyện thôi…
-chị.uyên: đc chị đợi ngày đó.
-về thôi GIAO.
-chị,quỳnhgiao: chị thất vọng về e đó H à.1 người mạnh mẽ lạc quan….1ng từng giúp chị vượt qua khó khăn đâu rồi…hả H….e nói cho chị biết đi chứ…chị có cuộc sống ngày hôm nay là do em mang lại cho chị đấy em à.
-tôi: vậy chị hãy tôn trọng nó…hay xem nó là 1 món quà em tặng chị.
rồi 2 người quay đi tôi nhìn bóng dáng họ đi…mà lòng sao xót qua.không biết có chuyện gì xẩy ra nưa đây.
-thằng.chỗlàm: gái gì gái lắm vậy mày…ai củng quan tâm mày…về nhà ăn ngủ học cho khoẻ đi làm gì cho mệt.
-tôi: tôi không phải như ông.
-chủ: cô thấy con thật đặt biệt đấy….ai củng quan tâm con hết vậy….
-tôi: dạ con biết chứ….con làm vậy là có lí do hết cô ơi.
-chủ: ùm…nhưng cô khuyên con cái gì củng có giới hạng…khi nó mất đi thì khó kiếm tìm lại lắm.
-tôi: dạ con biết phải làm sao rồi….
Làm tới chiều về…người mệt mõi ê ẩm hết cả người….lết cái thân tàn vào phòng đi tắm….
Tắm xong thì YẾN NHI đem cơm đến cho tôi…..ăn xong nhỏ ở lại chơi với tôi.
-ynhi: NHI thấy sự việt ngày càng đi quá giới hạng của nó rồi đấy H à.
-tôi: H biết chứ….đợi vài ngày nửa xem sao….
-ynhi: ùm…hi vọng là mọi chuyện sẽ tốt đẹp.dù thế nào NHI vẫn ở bên H.
-tôi: ùm…cảm ơn NHI nha.
Rồi tôi ôm nhỏ vào lòng….
Tới 9h nhỏ về để mình tôi lại với bốn bức tường….cô đơn hiu quạnh…
Sáng ra tôi đến trường thì PHƯƠNG LINH vẫn đc thằng đó đưa đón…
Lòng tôi đau lắm…tim thoắt lại.
Vào lớp thì vẫn như mọi khi chém gió với ae F-A.
Vào tiết thì PHƯƠNG LINH cứ như người mất hồn vậy không chú tâm vào học gì cả…ngồi nghỉ đâu đâu không à.
-côgiáo: PHƯƠNG LINH hôm nay em làm sao thế….sao sững sờ hoài vậy.
-plinh: dạ…cô nói sao.
-cô.giáo: con không đc khoẻ thì xuống phòng y tế đi.
-plinh: dạ em không sao đâu cô ạ.
Tiếp tục học ra chơi thì thằng mà chỡ PHƯƠNG LINH tới lớp chơi…mấy thằng lớp tôi thì quyết giữ gái làng ta nên thằng kia vào có tí rồi đi ra à….
Nhỏ thì mang một đôi mắt u buồn.
A xin lỗi…e hạnh phúc nhé PHƯƠNG LINH.
Rồi cô MY vào đi xuống chổ tôi nói nhỏ với tôi.
-co.my: tối qua phòng cô ăn tối nha.
-tôi: dịp gì thế cô.
-co.my: vì em đã có ý kiến giúp cô.néo không có em giờ cô không biết ra sao rồi.
-tôi: dạ em biết rồi….
hết buổi học tôi về trọ….hôm nay không thấy YẾN NHI mang cơm qua…có lẽ họ đâu rảnh mà chăm sóc mình….tôi cảm thấy tôi thật vô dụng….thật vô dụng.
Tôi ra quán mua 2 gói mì về ăn….ăn xog học qua loa tí rồi ngủ…
Chiều lại đi làm…cuộc sống của tôi như đc sắp đặt sẵn vậy…
Lên chổ làm thì thấy nhận thêm 1thằng nào đó nữa tôi không quan tâm…
Tôi vào làm tôi làm làm cho quên hết nổi buồn….
thì PHƯƠNG LINH tới.
thằng chô làm thấy gái đến là đứng dậy liền.
-thằng.chổ.làm: e mua gì em…a bán cho.
-plinh: tôi không mua….
-thằng.chổ.làm: chứ em đến đây để làm gì…
-plinh: tìm người…
Rồi thằng mới vào nói.
-thằng.chổ.làm1: tìm a hả.
-plinh: không.
Rồi cô ấy chạy lại ôm tôi làm mọi người trong chổ làm rất bất ngờ.
-tôi: dơ hết rồi kìa….lo về học bài rồi mai đi học đi.
-plinh: a giải thích rỏ đi.sao a lại không ở quán mà đi làm cái này….sao a lại đối xử với a như vậy.
-tôi: a không quan tâm.nhưng a nghỉ em ở bên người đó hạnh phúc hơn.
Sáng đưa em đi học.chiều đưa em về.
-plinh: a nghỉ là e yêu người đó à….e không hề có tình cảm…e làm vậy là để chọc tức a thôi.
-tôi: a không biết.em về đi a phải làm đây.
-plinh: a đứng dậy cho em xem…đừng có mà lì như vậy: H ngày xưa đâu rồi.
-tôi: H ngày xưa mộng mơ….vì nghỉ 1thằng nha quê có thể đc mọi người chấp nhận…nhưng H đã làm.
-e về đi.
-plinh: đc rồi a nhớ nhưng câu a nói ngày hôm nay nha.
Rồi nhỏ khóc…bỏ đi…toi muốn chạy theo lắm nhưng mà tôi không thể nào…bây giờ tôi mới nhận ra tôi rất quan trọng với mọi người.
-thằng.chổ.làm: mày làm cái đếch gì mà ai củng quan tâm mày thế.
-chủ: con quả là người không tầm thường….cô nhận ra rất nhiều người buồn vì con đấy.
-thằng.chổ.làm1: đời quá nhỌ…tưởng tán gái đc ai zè đã có chủ cmnr.
Tôi thì không quan tâm….
Tiếp tục làm…dù bị mọi người soi mói đủ điều hết….
Ra về tôi đc một thằng nào đó tìm đến
-thằng…xs: mày là H à…mày đến với PHƯƠNG LINH đi.vì mày mà cô ấy bỏ bê việt học….không ăn không uống nhốt mình trong phòng kia.
-tôi: sao vậy.
-thằng..xs: còn sao nửa à…vì mày đấy.
-tau tương tau có thể thay thế mày quan tâm cho PHƯƠNG LINH.nhưng tau đã lầm….tình yêu nhỏ dành cho mày là quá lớn….mày tương tau chở nhỏ đi học là vui à…
-củng không vui gì đâu….cái tau nhận đc lại là sự vô tâm đó mày…tau yêu cô ấy….nhưng cô ấy lại không yêu tau.giờ tau chúc phúc cho mày…cái cần nói tau nói hết rồi…
Còn đến hay không là việt của mày.
Rồi thằng đó bỏ đi.
PHƯƠNG LINH tìu tụy là vì mình hay sao…nhỏ yêu mình nhiều đến vậy hay sao…
Tôi phải đến thăm nhỏ mới được…..
không cho xe nên tôi chạy đến nhà nhỏ…chạy ckạy…ckạy mà lòng tôi như lửa đốt…
-phương LINH à a xin lỗi em nhiều….a xin lỗi…
Tôi ckạy bị 1ông nào đó tông…cái chân nó quá đau đi nhưng tôi cố gắn chạy…..chân đâu nên ckạy khá chậm…
1lúc sao củng đến tới nhà của nhỏ….tôi nhìn thấy nhỏ ngồi nhìn xa xăm ngoài hiên……
-tôi: PHƯƠNG LINH mở cửa cho a đi.
-plinh: a về đi e không muốn găp a.
Rồi nhỏ bỏ vào nhà…tôi biết là nhỏ giận mình thật rồi.
tôi cứ đứng ở đó….dù trời đang mưa….ông trời củng muốn làm khổ tôi đây mà
Tôi đứng như vậy 1tiếng đồ hồ người uớc như chuột lột vậy lạnh quá tôi muốn ngủ…nhưng nằm xuống liệu rằng nhỏ có chạy ra không.cái chân thì đau….
+nhậtký.PHƯƠNGLINH.
Tên đáng ghét kia bị sao thế nhỉ….ng.ta mới giận có gì mà đã thành ra vậy….mình có xem a ấy là nhà quê đâu cơ chứ….bạn QUỲNH nói vậy thôi mà…..
Sao a ấy lại vô tâm với mình như vậy mình đã làm gì sai đâu….mình chỉ muốn a ấy đến xin lỗi mình thôi mà.nhìn a ấy đi làm người đen như than…mình thấy xót quá.
Mình sai vì mình để thằng kia chở đi học.chắc a ấy buồn lắm….nhưng mình đâu có yêu nó đâu chứ…
Bây giờ mình giận a ấy lắm….hôm nay trời mưa mà a ấy đến trước cửa nhà mình xin lỗi mình…nhìn a ấy đứng dưới mưa mình xót…nhưng phải để tên đó kiên trì đc bao lâu….néo yêu mình thì dù thế nào a ấy vẫn đợi mình ra.
Ngoài trời đang mưa có 1người lạnh lẽo đứng dưới cổng nhà mình…mình nhìn qua cửa sổ thấy a rất lạnh muốn chạy ra ôm ảnh quá đi thôi…
Nhưng chân mình lại không muốn đi….a ơi cố gắn lên….vì tình yêu em dành cho anh
Chap 58
Mưa thấm trên vai a. Sao em lại vô tâm đến thế có lẽ lỗi là do anh cả…
từng hạt mưa rơi rơi cảm thấy cay mắt. bao nhiêu năm rồi mới có lại cảm giác dầm mưa thế này trời đang mưa.lòng a nặng trĩu nỗi buồn
***********
Tôi đứng bất động như vậy mọi người đi đường cứ nhìn vào tôi.có lẽ họ không hiểu được nỗi đau của tôi.cánh cửa màu vàng kia vẫn không mở.người trong đó vẫn không ra gặp tôi.
Rồi….rồi… Tôi mệt lữ đi và xỉu…
Trong tiềm thức hình như có ai đó đang ôm mình….
Khi tôi tỉnh dậy thì PHƯƠNG LINH nằm trong lòng tôi ngủ ngon lành….quần áo tôi đã được thay….
Héc…xìiiiiii
oày hình như tôi bị cảm rồi…chán thế.
Tôi nhìn vào PHƯƠNG LINH đôi mắt nhỏ thâm đen có lẽ do mất ngủ đây mà…nhìn nhỏ ngủ thật ngon lành….
Hạnh phúc trở lại e lại ở trong vòng tay anh.anh vẫn yêu e.e à.
Một lúc sau nhỏ tỉnh dậy…
-plinh: a ngủ tiếp đi.a còn mệt lắm đó…
-tôi: nhìn em mới là người nên ngủ đấy….mắt em thâm hết rồi kia.
-ngủ đi a trông cho.
-plinh: cần gì a trông….a đó.e chưa hết giận đâu đó.
-tôi: ừ a biết rồi…mà quần áo a ai thay vậy.
-plinh: em đó.
-tôi: hảaa???? Em thay.
-plinh: thì sao.
-tôi: em nhìn thấy hết rồi hả…híc.
-plinh: có sao đâu.
-tôi: uổng mấy chục năm mặt quần củaa a….híc…
-plinh: xưa a củng thấy của e hết rồi đấy sao…giờ em xem lại coi như huề vốn.
Bó tay với nhỏ luôn…cái đó mà củng đêm ra so sách cho được…
-tôi: quần áo này của em hả.
-plinh: ùm…quần áo a em giặt rồi…khô rồi mặt.
Nói thật lúc đó tôi mặt cái quần ngắn của nhỏ…..cái áo hình pikachu…nhìn ngố cực….tôi mà ra đường với bộ dạng này người ta gọi tôi là bê đê mất…híc.
-tôi: thôi e ngủ đi…nhìn em bơ phờ đó.
-plinh: ùm.a không đc làm gì em đó.
-tôi: néo a muốn a đã làm rồi…ngủ đi a trông.
-plinh: kể truyện cổ tích cho em ngủ đi.
-tôi: biết kể gì bây giờ.
-à có rồi. Nhắm mắt lại a kể cho.
Rồi tôi bất ngờ hôn nhỏ…..nụ hôn của hạnh phúc.
-plinh: a chơi xấu bảo e nhắm mắt để a hôn hả…không chiệu đâu trả đi…
-tôi: trả nè….hôn đi…
rồi nhỏ cắn vào tay tôi hiện lên mấy cái dấu răng.
-tôi: chơi gì kì vậy.
-plinh: e đâu có ngu…e hôn thì a vẫn là người được lợiii. Nên em cắn…
Giờ tôi mới biết cắn là hôn đấy…..
-tôi: đc rồi ngủ đi a kể chuyện cho nghe.
-tôi: ngày xửa ngày xưa có một chàng bạch tuyết…..bà 7 bé lùn….chàng bạch tuyết bị mụ phù thủy tung sacand lên mạng nên chàng bạch tuyết phải trốn vào rừng…đợi scanda lắng xuống mới trở về. Chàng ngủ trên một chiếc giường… Hôm đó 7 bé lùn đi tìm trai để tán và tìm đc chàng bạch tuyết….họ thấy chàng bị cảm lạnh…và chăm sóc chàng ta…rồi ngay sao đó có một nàng bạch mã công chúa cỡi theo trên một chiếc xe đạp trắng đến…gặp chàng bạch tuyết và họ yêu nhau đến hết ngày…
-plinh: truyện gì kì vậy…mà buồn cười quá…haha…
-thôi em k ngủ đc dậy tìm gì ăn đi.
-tôi: um….em nấu a ăn…lâu rồi không đc ăn món em nấu
-plinh: ùm vậy a và em cùng nấu nha.
-tôi: ô sờ kê…. Lét gao……
Tôi và nhỏ xuống mở tủ lạnh nấu cơm ăn…nói nấu vậy thôi chứ tôi toàn ngồi chơi để nhỏ nấu không à.
nhưng nhờ thế mà tôi được nhìn nhỏ từ phía sau…
dáng nhỏ chuẩn thật…cao tầm m69 vì nhỏ ăn kiên và tập thể dục nên vòng eo cực chuẩn….ai mà ở đây chắc xịt máu mũi mất.
Cơm củng nấu xoq. tôi và nhỏ ngồi trên bàn trong một ngôi nhà chỉ có 2 người 2 người yêu nhauuuu.
-plinh: ăn đi a…ăn tôm nè.
-tôi: ùm…ngon quá…
-em củng ăn nè….
Tôi gắp cho nhỏ một cái đầu cá.
-plinh: em không thích ăn đầu cá đâu.a lấy mắt của nó cho em đi. Lúc nhỏ mẹ hay làm vậy cho em ăn lắm. Mẹ bảo ăn mắt cá sáng mắt.
-tôi: vậy à….nè…ăn đi.
Con mắt cá có chút xíu mà nhỏ chu mỏ nhai nhai tôi nhìn mà phì cười.
-ngon không?
-plinh: ngon..
-tôi: vậy ăn mắt cá đi. Để đồ ăn a ăn hết cho.
-plinh: a lừa em hả…hứ……không ăn nửa.
-tôi: thôi mà ăn đi a thương…
Nhỏ ăn ngon lành…
-tôi: tối qua phòng trọ cô MY chơi không?
-plinh: qua đó làm gì vậy?
-tôi: cô bảo qua ăn tối…hihi.
-plinh: vậ
vậy e qua đón nha.
Ăn xong tôi về lại trọ…
Thế là còn 2chị và nhỏ QUỲNH nưa.QUỲNH thì tôi không có thiện cảm làm mấy.
Hôm nay tôi vẫn đi làm….làm vài tiếng củng được.
Tôi tới chổ làm lại nhận thêm người mới..
Là 1thằng nào nữa….dạo này thanh niên thất nghiệp nhiều gê.
-chủ: á H…sao hôm nay đi làm trể thế.
-tôi: dạ con bận công chuyện.
-chủ: vào thay đồ rồi làm đi con…hôm nay có mối lớn nên cần gấp lắm có khi tăng ca đấy..
-tôi: tăng ca hả cô… 6h con về đc không?
-chủ: để cô xem công việt sao đã.
-tôi: dạ.
Rồi tôi vào thay đồ làm…vì tôi bị cảm nên làm khá mệt…
Mấy thanh niên mới vào thì nói chuyện như sáo…
Tôi thấy mà ngán….
-thằng.chỗlàm2: chào mấy bạn….mới vào làm nên mọi người giúp đỡ nhé.
-tôi: làm cái này cần gì giúp đở chứ…nhìn là làm thôi.
-thằng.ckỗlàm2: ùm mình biết rồi…nhìn cậu chắc là người ở nông thôn hả.
-tôi: ừ…đúng rồi.
-thằng.chổlàm2: vậy lên đây kiếm đc em thành phố nào chưa.
-tôi: rồi.
-thằng: chổlàm2: nhìn cậu vậy mà củng tán đc gái thành phố à.
-tôi: bình thường mà.
Tồi PHƯƠNG LINH tới.
Mấy thằng kia thì nhìn nhỏ bằng ánh mắt hình trái tim….
-thằng.chỗlàm2: chào cô em xinh xinh mua than hả.
-plinh: không a…em đến đây đón bạn.
-thằng.chỗlàm2: đón ai….
-plinh: người yêu mình.
-thằng.chỗlàm2: trong này toàn đồ cùi bắp không có ai là người yêu của cô em xinh đẹp chứ.
-plinh: a hỏi nhiều quá.
nhỏ lại chổ tôi rồi nói.
-plinh: a mấy giờ về…bị cảm vậy làm có mệt không?
Mấy thằng kia thì nhìn tôi giống sinh vật lạ
-tôi: 6h a mới về đc a.hôm nay nhiều đồ quá.
-plinh: ùm vậy em đợi a tới 6h rồi mình đi nha.
-tôi: ùm.
rồi nhỏ đi đâu đó….
-thằng.ckỗlàm2: nhìn nhỏ kia ngon mày. Ng yêu mày hả.
-tôi: ừ.
-thằng.chỗ.làm2: nhìn mày vậy mà khá gê.
-chủ: không nhửng 1 cô mà 3 cô luôn đấy.
-thằng.chỗlàm2: hảaaa. Phải không vậy pa.
-chủ: phải đó con…
Rồi nhỏ quay lại với 1 chai trà xanh không độ..
-plinh: uống đi cho
khoe rồi làm H. A nghỉ về quán làm gì đi.
-tôi: a củng định thế… Em ra ngoài ngồi chơi đi. Trong này bụi lắm.
-plinh: không sao đâu em chiệu đc mà.a cứ làm đi. E nhìn a làm…
Rồi tôi chú tâm vào làm….nhìn nhỏ đợi mà thấy thương nhỏ gê.
rồi củng tới 6h…..
-chủ: dẫn ng yêu đi chơi đi H…còn lại để mọi người làm củng đc.
-tiền làm của con nè.
-tôi: dạ.cảm ơn cô.
Rồi tôi chở nhỏ về phòng trọ tắm rửa…rồi đến phòng cô MY
Đến nơi thì bạn bè cô khá đông…toàn là giáo viên với lại bạn bè cô không à.
còn có MAI HƯƠNG YẾN NHI nửa
-cô.my: H đến hả em vào nhà ngồi chơi đi.
-tôi: dạ.
Rồi tôi vào có vài giáo viên trong trường…..
-tôi: 2 người củng đến hả.
-maihương: ùm.mà 2ng hòa rồi hả…
-tôi: ùm.
-maihương: vậy là vui rồi…
-ynhi: quá vui…hihi….
-tôi: chị UYÊN với mọi người không tới hả.
-ynhi: mấy người đó đi chơi riêng hết rồi.
-tôi: vậy à…
rồi cô MY vào.
-cô.my: hôm nay MY mở một bữa tiệt nhỏ nhỏ…một là để cảm ơn mấy học sinh của mình đã giúp mình thoát khỏi cảnh lấy chồng ngoại….và chủ yếu là H. Sau là mừng về việt mình đc đi dạy lại…
Và tất cả là nhờ ơn của nhưg học sinh này..
Mọi người vổ tay bộp….bộp…
Chắc có lẽ từ bây giờ thầy cô trong trường sẽ nhìn tụi tôi bằng ánh mắt khác cho xem.
Vào tiệt tôi được uống bia.nhưng tôi uống có kiểm soát…
Ăn uống xong mọi người rủ đi biển CỬA ĐẠI chơi…
Tôi đồng ý luôn….
Xuống tới biển….mát thật….có ông thầy cầm theo cây đàn ra bãi biển ngồi đàn cho mọi người hát….
Tôi đi từ từ cùng 3 nhỏ ra đó…thì bắt gặp chị UYÊN.QUỲNHGIAO.A ĐỨC.TRẦM. Củng đi chơi…
có lẽ họ không nhìn thấy tôi….tôi nhìn họ có rất vui vẻ thì phải…mà thôi kệ tôi đang đi với cô mY mà.
ngồi xuống bãi các gió biển thổi vào mát thật…
Ông thầy đó đàn mọi người hát theo lượt….
đến lượt tôi, tôi không chiệu hát nhưng mà bị mọi người ép quá nên tôi hát luôn….
Tôi đứng lên hát bài ”đứa bé”
”Trong đêm một bàn chân bước
bé xíu lang thang trên đường
anh mắt buồn mệt nhoài của em
em rất buồn vì em không biết đi, đi về đâu!? Cuộc sống mưu sinh chỉ làm em qua cơn đói từng
ngày
vj em không cha, vì em đã mất mẹ
thương đau vẫn là đau thương. Em mơ một vì sao sáng
dẫn lối em trên đường đời
Dẫu biết rằng chỉ là giấc mơ
đã lâu rồi em đã không… không có tình thương. Nhìn thấy ai ai cũng đều vui bên mẹ cha
giọt lệ em tuôn rơi hoà tan với nỗi buồn
bước đi trong chiều mưa.
Hãy lau khô cuộc đời em
bằng tình thương lòng nhân ái của con người
Và hãy lau khô giọt nước mắt trong lòng em
Bằng tất cả trái tim con người Việt Nam.
Tôi hát xong mọi người đèo vỗ tay cả chị UYÊN và mọi người nữa…
Tôi ngồi xuống thì nhìn thấy ngoài biển có 1 cô gái la làng.
-wớ làng ơi cứu bạn tui với…bạn tôi bị sóng cuốn rồi.
Ngày và liền tôi không suy nghỉ tôi lao ra biển cứu cô gái đó… Vì biển động nên rất khó bơi…tôi nhìn vào bờ thì hình như củng có vài thanh niên khác lao xuống.
Tôi hình như chụp được cô ta rồi thì phải…cô ta cứ ôm tôi làm tôi không thể nào bơi được
-tôi: thả ra tôi lôi vào còn không cả 2 sẽ chết đấy,
Mà cô ta éo thả giữa sự sống và cái chết tôi dùng hết sức bình sinh của mình đẩy cô ta ra….
Tôi lôi cô ta lên bờ….nhìn cô ta mặt tái xanh.
-tôi: cô biết cô ngu lắm không hả…tí nửa là cả 2 cùng gặp diên vương rồi.
-côgái: tôi xin lỗi…
Rồi mọi người chạy lại chổ tôi.
-chị,uyên: có sao khôg e?
-maihương: H có sao không.
-ynhi: có sao không
-plinh: có sao không a e lo quá.
-tôi: không sao rồi…ổn rồi….
Rồi đưa bạn cô gái kia lại ôm nhỏ đó khóc ngon lành…
-tôi: khóc đủ chưa….thả ra để cô ta còn thở kia….cô ôm vậy cô ta ckết vì cô chứ không phải chết vì nước đâu.
-côgái2: tôi xin lỗi…
bây giờ cô ta mới hoàng hồn lại.
-côgái1: cảm ơn cậu nha….tại tôi mãi nghịch nước nên ra xa qua.
-tôi: cô chả đc cái gì….
-côgái1: tôi….
-cô.my: thôi vào chơi tiếp nào…
Người tôi ước như chuột lột vây……
-plinh: lạnh không a
-tôi: lạnh chứ ôm nhau đê.
-plinh: hứ….
Tôi vào ngồi lại chổ củ lần này có chị UYÊN và mọi người nửa…..
Chap 59
Vui chơi đã rồi mọi người đi về…
Tôi và 3 nhỏ đi riêng…
chị UYÊN và mọi người củng đi riêng…
Nhưng đang chuẩn bị lên xe đi về thì chị UYÊN ckạy lại.
-chị.uyên: e có gì muốn nói không?
-tôi: nói gì…từ từ chị sẽ hiểu thôi.
Rồi tôi leo lên xe đi về cùng 3 nhỏ…để lại chị và mọi người nhìn theo…
-plinh: H có vô tâm quá không?
-tôi: chưa kết thúc phép thử mà…đợi vài ngày nửa đi….
-plinh: vậy củng đc…e ủng hộ.
Đi về thì mấy nhỏ đòi đi ăn kem….thì vào trúng quán kem lúc xưa tôi và nhỏ OANH ăn ơ đây.
Nơi này cánh đây mấy tháng thì tôi đang đi ăn cùng nhỏ OANH nhưng bây giờ thì đã là quá khứ rồi.
-plinh: nghỉ gì mà đơ luôn thế H.
-tôi: không có gì vào ăn kem đi.
Vào thì chị chủ quán hình như còn nhớ tôi….
-chủ.quán:á e lâu ngày quá,cô bé ngày xưa đâu rồi.
-tôi: bận nên không đi được chị.
-chủ: vậy à…ăn kem gì?
-tôi: cho em một kem xôi đi chị.
-ynhi: e củng vậy
-maihương+plinh: em củng vậy.
-chủ: coi bộ 4người cùng chung sở thích nhỉ…
Chị chủ quán vào rồi thì mấy nhỏ chận đầu tôi rồi hỏi cô bé lúc xưa là ai.
-ynhi: bé nào thế H.
-tôi: lúc H mới ra đây làm….người hay chăm vết thương quan tâm H là nhỏ OANH đó…cô bé đó là OANH.
-YNHI: NHI xin lỗi
-tôi: không có gì. Quá khứ rồi ăn kem đi.
Ăn kem xoq sao tự nhiên tôi lại muốn vào lại quán xưa để chơi gê…thế nên tôi rủ mấy nhỏ cùng đi.
Đến nơi quán vẫn vậy không thay đổi gì…khoảng sân lúc xưa tôi và OANH nói chuyên giờ được làm mới….
chúng tôi vào ngồi vào bàn rồi gọi phở ra ăn.
-nv: a chị dùng gì?
-tôi: cho 4tô phở đi.
-nv:a chị đợi một lát nha.
Rồi cô T đi ngang qua….nhìn thấy tôi liền hỏi.
-cô T: lâu quá mới ghé quán cô chơi nha.
-tôi: dạ tại con bận đi học.
-cô.T: con đi học rồi à….
-tôi: dạ đi học kiếm chữ cô ơi.
-cô.T: tốt lắm con…mà ai đây….
-tôi: bạn con.
Rồi cô T nhìn vào PHƯƠNG LINH hỏi:
-cô .T: cô bé này lúc xưa đi với tụi mất dạy kia mà.
-tôi: giờ khác rồi cô ạ…con đã cảm hóa đc cô ấy.
-cô.T: ghét của nào trời trao của ấy con à…haha…
-tôi: dạ.
-cô.T: con có hay vào thăm mộ OANH không?cô nhớ con bé gê.
-tôi: dạ có cô ạ…vừa rồi con có góp 1ít để xây nhà mới cho OANH.
-cô.T: thế à vậy mà cô không biết!
-thôi còn ngồi chơi cô vào làm đã.
-tôi: dạ
-maihương: thấy cuộc đời H xẩy ra nhiều chuyên lắm nhỉ.
-tôi: ùm dòng đời nó xô đẩy mà xô ta đi đâu đi theo đó thôi…
-ynhi: hi vọng những điều tốt đẹp sẽ đến với H.
-tôi: H củng hi vọng là vậy.
-plinh: dù có chuyện gì xẩy ra mọi người vẫn ở bên H…..
Ăn xong chúng tôi về…
Tôi lại trở về căn phòng lạnh lẽo kia….bốn bức tường nó bao quanh lấy tôi.
Tôi lấy laptop ra rồi vào yahoo xem có tin nhắn nào không?
Vừa vào thì thấy kết bạn và tin nhắn offline khá nhiều…
Rồi có 1ních buzz.
-ng.lạ: chào bạn!!!
-tôi: chào ai vậy?
-ng.lạ: mình là người lạ thôi!
-tôi: ừ chào người lạ…người lạ buzz mình có gì không?
-ng.lạ: rảnh rỗi không biết làm gì nên lên tìm bạn nói chuyện chơi ấy mà.
-tôi: thế à, nhưng mình không có rảnh.
-ng.lạ: bạn không rảnh lên đây làm gì?
-tôi: lên để tìm người rảnh mà nói chuyện.
-ng.lạ: nói chuyện huề vốn gê.
-bạn tên gì? Nhiều tuổi.
-tôi: cứ gọi mình là ken được rồi. Xưa ba mẹ không đi làm khai sinh nên không biết bao nhiêu tuổi.
-ng.lạ: nói chuyện đoàn hoàng nha….đừng có mà tưởng trên mạng thích nói gì nói nha…có tin ta truy tìm và phóng hỏa nhà ngươi không?
-tôi: có gan thì đến đây…..haha….anh hùng bàn phím hả.
-ng.lạ: ngươi hãy đợi đấy…ta nhìnn avatar biết mặt ngươi rồi nhé…nhé…
-tôi: mà tên gì vậy?
-ng.lạ: hỏi làm gì?
-tôi: để biết.
-ng.lạ: ta lên miu
-đc chưa… Vừa lòng chưa.
-tôi: vừa rồi. Thôi đi ngủ đây mai đi học nửa pí pô.
Tôi tắt laptop rồi leo lên giường bật quạt đắp chăn và đi ngủ…
Sáng dậy đánh răng ăn mì tôm rồi lên trường….
Vì tôi và 3 nhỏ làm hòa rồi nên tất nhiên là tôi sẽ xuống căntin cùng mấy nhỏ rồi…nhỏ QUỲNH củng đi theo.
Xuống gọi 5chai sting vàng.
-quỳnh: con giận QUỲNH hả?
-tôi: hơi đâu mà giận người dưng trời.
-quỳnh: xin lỗi mà……
Nhìn nhỏ chu chu cái mỏ nhìn vui cực…
-tôi: lỗi gì mà xin uống nước đi mọi người.
-quỳnh: giờ có nhận lời xin lỗi không?
-tôi: không thì sao
-quỳnh: đợi đấy tí sẽ có trò để xem rồi đấy…
Rồi nhỏ bỏ đi
nhỏ này nhiều trò lắm không biết cái trò đó là gì đây nửa.
-plinh: không biết QUỲNH định làm gì thế nhỉ?
-maihương: chắc bày trò gì rồi?
Đang nói chuyện thì nhỏ TRÂN củng xuống căntin với một thằng ku nào đó.
-trân: hello H. Hello mọi người lâu ngày quá ha.
-tôi: có gì mà lâu….mà anh nào đây.
-trân: tại H cướp mất QUỲNH nên TRÂN phải tìm một anh đi theo cho vui đây.
Tôi nhìn kĩ lại thì thằng này quen quen….nhớ mãi mới ra là 1trong số nhưng thằng bị tôi và a họ đánh hôm trước.
mai HƯƠNG thì nhìn tôi như muốn nói điều gì.
-tôi: ạcc….. Gê hì có bồ luôn…
-trân: chưa làm bồ…mới tìm hiểu thôi à.
-tôi: tìm hiểu củng là bồ rồi con gì?
Rồi TRÂN và thằng đó ngồi xuống bàn chúng tôi.
-tôi: uống